Tấm thân nhỏ bé cùng đôi chân tê cứng vì lạnh của Thẩm Nhất Đang cuối cùng cũng dừng lại phía trước quán thịt nướng, mùi thơm của thịt bay từ bên trong ra làm thu hút chiếc mũi nhỏ nhắn của cô, cô len lỏi rón rén nhìn xung quanh tìm bóng dáng của Triều Kim Nghiên nhưng không thấy,cô thất vọng tìm chỗ ngồi gần đấy để nghỉ ngơi có lẽ ngày mai cô phải đến công ty tìm sự trợ giúp, hai người bạn của cô lại gọi không bắt máy.
“Nhất Đang, sao cậu lại ở đây?”
Giọng nói quen thuộc vang lên, Triều Kim Nghiên dừng xe lại ngơ ngác nhìn Thẩm Nhất Đang ngồi co rút bên vệ đường, nhìn suýt chút nữa là không nhận ra cô rồi.
“Kim Nghiên, tôi...tôi...”
Thẩm Nhất Đang không biết nên đối diện với Triều Kim Nghiên như thế nào, cô chỉ còn cách là xin ngủ nhờ nhà của Triều Kim Nghiên một hôm.
“Cậu bỏ nhà ra đi sao?”
Trên chiếc xe cũ kĩ mang lại cảm giác ấm áp cho Thẩm Nhất Đang, cô không nghĩ là có một ngày bản thân mình ra nông nổi thế này, trên con đường vắng vẻ chỉ có chiếc xe của hai người phiêu bạt lang thang trong đêm.
“Tôi gặp nguy hiểm, tôi không thể ở nhà được nữa, có một người muốn giết tôi, tôi chỉ xin ngủ nhờ một hôm thôi rồi sau này tôi sẽ tự giải quyết, sẽ không liên lục cô đâu.”
“Nếu vậy thì hãy trốn ở chỗ mình đi, chỗ mình ít người lui tới sẽ không bị phát hiện đâu.”
Thẩm Nhất Đang thở dài một cách mệt mỏi, cô băng qua mấy con đường trong trời đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971818/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.