Sau khi tan học, Thẩm Nhất Đang vừa đi tới cổng trường đã nhìn thấy Lãnh Thiên Sơ đứng đợi mình bên ngoài trên tay anh là một bó hoa hồng đang định tặng cho ai đó thì phải, cô vốn không muốn để tâm đến nên cứ thế mà lướt qua anh cho đến khi Lãnh Thiên Sơ níu tay cô lại và cất giọng.
“Nhất Đang, nói chuyện chút đi!”
Thẩm Nhất Đang dừng lại cô trơ mắt rồi hỏi.
“Nói gì? Nói nhanh đi!”
“Chúng ta...quay lại được không?”
Thẩm Nhất Đang nhếch môi cười lạnh một cái rồi nhìn lại bó hoa trên tay anh, xem ra anh vẫn không bỏ cuộc nhưng khó khăn lắm cô mới có cuộc sống tự do tự tại, trái tim không thuộc về ai cả mặc dù là lấy Lịch Bắc Dạ nhưng chỉ như bù nhìn trước sau gì cũng ly hôn, và không có ý định thêm bất kỳ ai vào trái tim nữa vì cô sợ nhất là lời hứa của đàn ông, giống như ba của cô vậy, cô sợ bản thân gặp người giống ông ấy thì khổ cho bản thân cô.
“Vẫn chưa chịu bỏ cuộc sao? nhưng tôi đã nói rồi, tôi sẽ không bao giờ quay lại với anh.”
Lãnh Thiên Sơ nắm tay của cô rồi đưa bó hoa cho cô trầm giọng nói.
“Có lẽ lần này là lần cuối cùng anh có thể theo đuổi em, anh...sắp phải đi du học rồi, sẽ không làm phiền em nữa đâu.”
Sau câu ói của Lãnh Thiên Sơ thì Thẩm Nhất Đang có chút động lòng, nhưng ngoài mặt cô không thể hiện ra vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, trong thâm tâm cô đang kêu gào dữ dội, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971814/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.