Tại phòng phục trang lúc này đã bị Cao Dĩ Huyên đóng chặn cửa lại để tránh những người không liên can đi vào, anh đảo mắt nhìn xung quanh đi đến từng ngóc ngách thì lúc này phát hiện mảnh vải vụn của một chiếc váy đang rơi cạnh bên chiếc thùng rác, Cao Dĩ Huyên nhặt mảnh vải lên sau đó mở bật thùng rác ra xem thử thì quả nhiên như anh dự đoán.
Chiếc váy của Triều Kim Nghiên nằm trong đó nhưng nó đã bị cắt vụn ra thành nhiều mảnh nhỏ, tại sao phải làm như vậy? ánh mắt của anh có chút trầm lặng, trong đầu liền nảy sinh ý nghĩ nghi ngờ về Thẩm Nhất Đang. Vì hiện tại người ghét Triều Kim Nghiên nhất cũng là cô và muốn cô không được tham gia nên có thể cô đã làm điều đó, nhưng mà bây giờ Cao Dĩ Huyên không có bằng chứng không thể vạch mặt của Thẩm Nhất Đang được.
Dù có vạch trần thì cũng chẳng làm gì được Thẩm Nhất Đang cùng lắm là cô sẽ quăng vài tờ tiền cho Triều Kim Nghiên như bồi thường mà thôi, anh cũng chỉ là giảng viên bình thường không có quyền thế để đấu lại gia thế của Thẩm Nhất Đang.
“Bây giờ nên tìm chiếc váy khác cho con bé thôi.”
Cao Dĩ Huyên vừa đi ra ngoài thì vô tình va phải Triều Kim Nghiên, anh nhìn nét mặt của cô cũng đủ biết cô đang rất buồn vì chiếc váy của mình nếu để cô biết chiếc váy của cô bị cắt ra từng mảnh vụn như vậy cô sẽ càng đau lòng hơn.
“Kim Nghiên, đi luyện tập thôi, thầy cho người chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971781/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.