Dường như mọi chuyện diễn ra không đúng như mọi ngày thì phải, Kì Nhi đứng bên cạnh cảm nhận được sự kiềm chế của Thẩm Nhất Đang và cũng phải công nhận một điều rằng cô gái đó rất có nét giống Thẩm Nhất Đang, hình như là học sinh mới thì phải vì trước đây chưa từng gặp qua người này, cũng chính vì vẻ ngoài giống Thẩm Nhất Đang nên có lẽ cô mới dễ dàng bỏ qua cho cô gái đó.
“Đi thôi!”
Thẩm Nhất Đang kéo tay hai người đi về vị trí ngồi của mình, còn cô gái kia nắm chặt hai tay lại vào nhau, vẻ mặt vô cùng hạnh phúc vì đây là lần đầu tiên Triều Kim Nghiên đến trường cô vẫn còn rất nhiều việc bỡ ngỡ từ độ sa hoa nội thất của trường mọi thứ đều rất sang trọng, cứ như một cung điện nguy nga lộng lẫy đây đúng là ngôi trường đại học bật nhất của nước rồi, cô đã nỗ lực rất nhiều không ngừng nghỉ để có cơ hội bước chân vào ngôi trường này đó quả là điều vinh hạnh cho cô và cả cho mẹ, xuất học bổng này cô có thể yên tâm mà thực hiện ước mơ của mình khiến cho mẹ tự hào về cô.
“Mẹ ơi cuối cùng con cũng bước chân vào Thuần Phát rồi, con sẽ thật tỏa sáng cho mẹ xem.”
Lúc này cả ba cùng quay trở lại ổn định chỗ ngồi của mình, Thẩm Nhất Đang chán nản ngồi tựa lưng vào ghế rồi chợp mắt một tí do phần phát của thầy hiệu trưởng chẳng có gì đáng để nghe cả, dù gì từ đầu năm tới giờ nghe đi nghe lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971739/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.