Sau khi giải quyết mọi chuyện trong êm đẹp Lịch Bắc Dạ cũng quay về phòng của mình, Thẩm Nhất Đang ngồi bệt xuống giường vuốt ngực thở phào, đúng là cái mạng của cô cũng khá lớn suýt chút nữa là bị Lịch Bắc Dạ xơi tái rồi, chỉnh sửa trang phục ngay ngắn lại cô nhẹ vuốt ve mái tóc của mình, cũng may lúc đó anh không có xuống tay cắt nó nếu không cô có chết cũng liều mình giết anh cho bằng được.
Thẩm Nhất Đang vì câu nói mẹ muốn chải tóc cho cô mà cô đã nuôi dưỡng mái tóc dài và dày hơn, hằng năm cô chỉ tỉa cho ngắn bớt một chút thôi chứ không dám cắt ngắn quá mức quy định của mình, cô vẫn mong đợi điều gì chứ? Bà ấy đã mất từ khi cô lên sáu tuổi rồi, Thẩm Nhất Đang lúc nãy đã mơ thấy một giấc mơ rằng mẹ quay về và đã ôm cô chặt vào lòng, cũng do cái tên Lịch Bắc Dạ làm phá hết khung cảnh đó.
“Đồ khốn anh cứ đợi đó, tôi sẽ quậy cho đến khi anh thả tự do cho tôi thì thôi.”1
Cô lấy lược nhẹ chảy chuốt lại mái tóc của mình, đến khi thấy vừa ý rồi nằm xuống giường ngủ, ánh mắt của Lịch Bắc Dạ lúc đó thật khiến cô ám ảnh và sợ hãi, cô cũng không ngờ rằng bản thân lại gan lớn như vậy dám đương đầu với anh ta dù biết kết cục sẽ không được tốt, cô nhìn lại cổ tay của mình đã bị siết chặt đến đỏ cả lên.
“Không nghĩ nữa, ngủ nhanh nào mai còn phải đến trường.”
Nhanh chóng xóa đi những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971736/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.