Đối diện với cái chết cận kề như vậy mà vẫn không tỏ ra sợ hãi, như vậy mới xứng đáng là người phụ nữ của Lịch Bắc Dạ này chứ, mùi hương nước hoa phảng phất lên cánh mũi của anh, nhẹ cúi xuống nhìn rõ gương mặt đang nhắm nghiền hai mắt của cô, anh ước gì có thể xuống tay một phát bắn chết cô ngay tại đây nhưng anh không thể làm điều đó được, ông nội mà biết chắc anh không sống qua nổi con trăng này.
Thẩm Nhất Đang vẫn chờ đợi cái chết đến với mình, một tiếng “Đoàng” vang lên làm cho cô giật mình run người một cái, đôi mắt vẫn nhắm nghiền không dám mở ra, cô sợ nhìn thấy máu tươi của mình bắn ra nhưng cô hoàn toàn không cảm thấy đau đớn hay là có cảm giác viên đạn xuyên qua người mình.
Cô chớp mắt nhẹ một cái rồi từ từ mở mắt ra, Lịch Bắc Dạ đã đứng dậy từ lúc nào, đầu súng túa ra một bó hoa hồng đỏ thắm, ánh mắt anh vẫn không thay đổi là mấy, Thẩm Nhất Đang lúc này con tim như muốn rụng rời ra, cô thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi ngồi dậy.
Lịch Bắc Dạ giật lấy bó hoa ra rồi đi tới bàn cầm lấy chiếc bình hoa trống cho bó hoa hồng đó vào, lúc này anh nhìn thấy tấm ảnh của Thẩm Nhất Đang trên bàn thì tò mò cầm lên xem thử, Thẩm Nhất Đang nhìn thấy liền chạy tới giật lấy tấm ảnh từ tay anh, vẻ mặt khó chịu bày ra, cô không muốn bất kỳ ai chạm vào nó.
“Đừng đụng vào đồ người khác khi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971732/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.