Từ đó đến giờ chưa có ai dám cả gan nhìn thẳng vào mắt Lịch Bắc Dạ và quát lên như thế, đúng là khí chất này chỉ có ở Thẩm Nhất Đang mà thôi, cứ nghĩ sẽ sớm có một trận cuồng phong càn quét căn phòng này, Kì Nhi và Tuệ Mai trợn tròn mắt hồi hộp lo lắng cho Thẩm Nhất Đang, còn Lập Tân thì đưa tay che mắt lại không dám nhìn sợ sẽ có đánh nhau mất. 
Thẩm Nhất Đang vẫn tiếp tục trừng mắt với Lịch Bắc Dạ, hai tay anh siết chặt lại đôi lông mày nhíu chặt lại đột nhiên giãn nhẹ từ từ ra, anh bất lực thở dài một hơi, tại sao những người ở đây lại sợ còn cô lại không? lần trước gặp vẻ mặt nhúc nhát sợ hãi đó là gì? Còn bây giờ giống như một người khác vậy, nước mưa có thể làm cho người khác trở nên mạnh mẽ vậy sao? 
“Á, này này, anh làm gì vậy?” 
Lịch Bắc Dạ cúi người xuống đưa tay bế xốc cô lên trông chẳng khác gì đang vác bao cát, cô liên tục vùng vẫy để thoát khỏi anh, những người ở đây được một ven hú vía cứ ngỡ sẽ có đánh nhau nhưng ai kia lại không ra tay một phát bế Thẩm Nhất Đang trong sự ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa của toàn thể những người xung quanh. 
“Có thể để tôi xuống không, tôi đang bệnh đó, anh có biết chăm sóc người bệnh không vậy, tôi nôn ra áo anh bây giờ.” 
Bị xốc chổng mông lên trời, còn đầu thì cắm xuống đất, cô thật sự không thể chịu được được nữa mà muốn nôn hết mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971729/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.