Trong bàn ăn mà gặp tình huống phát cẩu lương của đôi cẩu nam nữ này làm cho tâm trạng của cô ăn cũng không vô nữa, Thẩm Nhất Đang cố bỏ ngoài tai mấy cái lời nói sến súa và giọng nói õng ẹo của Lục Kỳ ra một bên nhưng bọn người đó đang ngồi trước mặt cô, đúng là tụt cảm xúc mà.
“Bóc tôm cho em đi!”
“Được rồi, em ngồi yên nào.”
Thẩm Nhất Đang nắm chặt tà váy của mình, mắt đảo lên trần nhà bày ra vẻ mặt cảm thấy phiền phức, nhưng hai người kia vẫn không biết điều cứ nói chuyện làm cho cô mất cả hứng, Thẩm Nhất Đang đập mạnh xuống bàn đặt đôi đũa và muỗng xuống, thật sự không thể nuốt trôi được nữa.
“Sao thế? Con mới ăn có chút mà đã nghỉ rồi, ăn nhiều chút để có sức lên đường.”
Chẳng qua cũng chỉ vì muốn tống cô đến đó thôi chứ có quan tâm gì đâu mà bày vẻ làm gì, Thẩm Hứa thấy cô không trả lời liền lay vai của cô một cái.
“Nhất Đang, con không khỏe sao?”
“Không, chỉ là không muốn ăn với những người làm con mất hứng thôi.”
Lục Diễm liền gắp cho cô một miếng thịt nhưng Thẩm Nhất Đang vẫn không màng đến, cô đẩy bát đĩa của mình qua một bên tỏ ý không muốn ăn nữa, cô đưa tay lấy khăn giấy lau miệng của mình rồi ho khẽ một cái, Thẩm Hứa thừa biết những lời nói của cô nhằm ám chỉ đến ai tuy vậy nếu thường ngày đã bị ông ta mắng cho một trận rồi nhưng vì nhẫn nhịn cô sắp gả đi nên mới không dám lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971723/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.