Sáng sớm hôm sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng nổ.
Tôi bật dậy ra khỏi giường, chộp lấy điện thoại chạy ra ngoài.
Phòng bếp bay ra một mùi khét, Cố Ngôn cầm thìa đi ra.
Tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ đó là một trận động đất.
Tôi uyển chuyển hỏi anh ấy, "Anh đang chế tạo bom à?"
Anh nhàn nhạt nói: "Không, chiên trứng."
"?"
Tôi bước vào bếp, nhìn đáy nồi trống không, nghi ngờ hỏi: "Trứng đâu?"
Anh ta chỉ vào cái đĩa bên cạnh, trong đó có một cục màu đen.
Lại ngẩng đầu nhìn lên.
Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ấy thì thấy chất lỏng màu vàng bắn tung toé trên trần nhà.
"..."
Là người như thế nào mà có thể chiên trứng lên trần nhà a!
Anh ấy nói: "Không sao đâu, anh sẽ chiên lại cái khác."
Tôi đưa tay ngăn anh ấy lại, cũng để anh ấy ra khỏi bếp.
Anh ấy không hiểu nhìn tôi, không có chút ý thức mình là hố đen phòng bếp.
Khi tôi làm xong đồ ăn bưng lên bàn, Cố Ngôn nhìn quả trứng rán vàng ươm mềm mại với vẻ mặt cuối cùng cũng thông.
Sau bữa tối, tôi cùng anh ấy xuống siêu thị ở tầng dưới để mua nhu yếu phẩm hàng ngày thì gặp dì Trần ở cùng khu.
Trước đây tôi đã giúp dì một vài việc nhỏ, quan hệ cũng khá tốt.
Chúng tôi nói chuyện một chút, dì ấy nhìn Cố Ngôn đang chọn đồ lót thì hỏi: "Đây là anh trai của cháu phải không?"
"A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-roi-yeu/2923854/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.