Có lẽ vì việc quân cấp bách mà quan gia không hề mệt mỏi, còn muốn cùng các trọng thần bàn bạc xem nên đáp trả như thế nào, nhìn thoáng qua thì thấy cả Thái Tử đang nhàn nhã uống trà. Quan gia bèn hỏi, “Tam Lang, có vẻ như đội quân Đột Quyết đã vượt qua đèo Nhạn Môn rồi, ngươi nói xem nên làm gì bây giờ?”
Vân Vi Minh sửng sốt đáp, “Chuyện đánh giặc nhi thần không hiểu nên cũng không dám nói bậy.”
Vài vị đại thần thấy Thái Tử mưu trí vô song,còn trẻ như vậy mà đã biết tiến lùi có chừng mực, đều không nhịn được âm thầm khen ngợi, chỉ vì việc này cũng mang tiếng xấu đến việc đoạt ngôi và hoàng thất nên nhóm ngoại thần cũng không dám nói gì thêm.
Quan gia khẽ hừ nhẹ một tiếng, “Trẫm thấy lá gan ngươi vốn rất lớn mà giờ lại không nói gì.”
“Nhi thần nhất thời xúc động, về sau cũng không dám nữa…”
Quan gia cũng không muốn truy xét hắn nữa.
Những người ngồi đây đều là những lão thần có kinh nghiệm đầy mình, không ai gặp khó khăn gì cả, nếu đã biết hướng đi của địch thì rất dễ dàng đưa ra sách lược phù hợp, chứ không cần một hoàng tử chỉ mới 18 tuổi chưa có kinh nghiệm tác chiến gì ở đây khoa tay múa chân.
Vân Vi Minh nghe bọn hắn thảo luận một hồi cũng không chen vào, đợi đến lúc quan gia muốn giải tán, hắn đột nhiên nói, “Phụ hoàng, nhi thần còn có lời muốn nói.”
“Ừ? Tam Lang ngươi muốn nói gì?”
“Nhi thần vẫn nghĩ là, các vị ở đây đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-qua-da-tinh/394727/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.