Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Chương này có nhữngcảnh không dành cho trẻ nhỏ……
Tuy rằng đã nhờ Triệu Thiên tìm hộ, nhưng tôicũng không hy vọng lắm, gì chứ tên tiểu tử này, có dùng kính hiển vi soi cảngười hắn cũng chẳng tìm được nửa điểm đáng tin,cho nên tốt nhất là khôngnên trông chờ cậu ta giúp tôi tìm người.
Càng nghĩ càng thấy tốt nhất mình nên tự lực cánhsinh, nhưng cho dù có muốn tự lực cánh sinh thì cũng cần có thủ đoạn a?Tôi làmgì có bản lĩnh ra đường cầm đèn pin đi từng ngõ ngách tìm thằng nhóc đó, cònchuyện dùng thử đoạn gì thì còn cần xem xét kĩ lưỡng a!
Buông cái ly đã được lau sạch sẽ, kéo hộc nhỏdưới bàn, lấy điện thoại ra, tần ngần nửa ngày cứ cầm điện thoại trêntay, không biết có nên mở ra không, kỳ thật gọi điện thì không có gì khó, chỉcần vài cái thao tác đơn giản là xong, nhưng còn một vấn đề khác, điệnthoại kết nói được, quan trọng là phải biết nói chuyện gì, việc này không đơngiản như thao tác gọi điện a.
Có điều tôi rất muốn đi tìm Tiểu Cẩn,suy nghĩ , gãiđầu, cắn môi, cuối cùng, quyết chí bấm điện thoại gọi cho Tiêu lão đại.
Thằng nhóc ngồi cạnh vẫn chăm chú nhìn tôi,đặt nhẹ lyrượu xuống bàn, cười cười nhìn tôi:“Ngôn Tử, biểu tình nghiêm túc của emthật đẹp, giống như đang chuẩn bị đi khủng bố vậy.”
“Chết tiết, cút đi chỗ khác cho tôi!”Chị đây cố gắnglắm mới dám gọi, vậy mà tên nhóc ngươi dám nói mặt chị đây như đi khủng bố,đúnglà không biết gì, tên ngớ ngẩn.
Không đợi quá lâu, ngay lập tức đầu dây bên kia vanglên tiếng nói trầm thấp của nam nhân,“Ngôn Tử?”
“Anh đang ở đâu thế?”Tôi bĩu môi, đấu tranh nội tâmlàm tôi không khỏi dày vò, , mâu thuẫn.Làm hay không làm?vì một ngườichuyên pha chế rượu mà phải bán mình, đáng giá sao? Nhưng dù sao tôi cũng rấtyêu quý Tiểu Cẩn, vậy nên cứu hắn xem ra cũng không quá thiệt thòi?
Chết tiệt , Tiêu Quân, chờ em tìm được TiểuCẩn,xem em chỉnh anh thế nào!
“Có việc gì sao?” Anh khẽ cười một tiếng, tiếng cườitruyền qua sóng âm điện thoại, càng khiến âm thanh trầm thấp, mê hồn hơn, màđầu dây bên kia cũng vang lên âm thanh như ai đang nói chuyện, chắc anh ấy đangnói chuyện, nam nhân a!……
“Không có việc gì,khi nào anh về thuận đường tới đónem,em có việc muốn nói với anh.”
“Nga?”Anh ấy dường như cảm thấy rất hứng thú , giọngđiệu có chút phấn khích,“Chuyện gì?Không thể nói qua điện thoại sao?”
“Đó là.”Tôi giả bộ cười mị hoặc một lần, cườinhẹ,“Đến sớm nhé, em chờ anh.”
Vừa nói xong, tôi lập tức cúp máy, trong lòngkhông khỏi cười thầm, đến đây đi đến đây đi,xem Ngôn Tử Kì sẽ xử tội anh thếnào!Kế hoạch này quả thật có chút vô liêm sỉ, ngay cả việc thực hành cũngđủ khiến người ta ngại ngùng, chẳng lẽ da mặt tôi đã dày đến mức độ này, có thểcảm thấy chuyện này thật bình thường?
Quay lại thấy Triệu Thiên nhìn tôi rất khó chịu, đã vậy còn xoa xoa hai khuỷu tay,“Ngôn Tử, em cười làm tôi nổi da gà.”
Tôi hết chỗ nói rồi, thực ra thì không thể trách tênnhóc này được, thật ra ngay đến bản thân tôi cũng phải công nhận mìnhkhông có nét kiều mị của nữ nhân, phỏng chừng vừa nãy anh nghe thấy tiếng cườiquái dị của tôi, cũng bị dọa cho không ít.
Có thể là vì quá tò mò với chuyện tôi nói, nênkhông lâu sau, Tiêu Quân đã có mặt trong quán bar, ngồi trên ghế salongtrước quầy bar, chăm chú quan sát biểu tình của tôi.
Chế ra được vài loại rượu, tôi không thể nhịn đượcnữa, trừng mắn nhìn anh, cười nói:“Không phải anh đang bận nói chuyện sao?Nhanhvậy đã trở về?”
Anh nhếch khóe miệng, cười xấu xa:“ Cái kiểu gặp gỡtrẻ con đó, anh không quan tâm.”
“Nga! Vậy làm thế nào mà anh thoát được?” Lòng hiếu kìluôn giúp tôi học hỏi được nhiều thứ từ mọi người, cho dù người đó là kẻ siêucấp biến thái.
Ánh mắt anh nhìn tôi một lượt khắp cơ thể,“Để đến tốisẽ rõ!”
“Oanh”, trong đầu tôi như có quả bom nguyên tửnổ đùng, địa cầu va vào sao hỏa, vũ trụ bùng nổ……Đủ những loại cảnh tượng bạolực hiện lên!
Cái mà người ta gọi là tự chui đầu vào bẫy, tự thắtdây buộc cổ mình!Tôi chính là bằng chứng a. Qua đây tôi càng hiểu rõ, tuyệt đốikhông được thách đầu đạo đức với Tiêu lão đại, vốn là tôi không đủ trình!
Vội vàng thu dọn, tôi nhanh chóng kéo Tiêu Quân rangoài, mới bước ra khỏi quán bar, Tiêu Quân lập tức ôm lấy tôi, phả hơinóng vào vành tai tôi:“Có chuyện gì quan trọng không thể nói?Vừa rồi em cườitrên điện thoại, làm anh rất thích nha.”
Tôi nghiến răng nghiến lợi, cười ngạo,“Chờ chút nữa vềnhà sẽ cho anh thích hơn thế,muốn vậy thì mau về nhà nào.”
Bởi vì câu này là một câu khiêu khích bản lĩnh sắclang của con sói. Nên trong đêm khuyu thanh tĩnh, lập tức vang lên tiếng ô tôgầm rú, tiếng bánh xe mài trên đường, Tiêu lưu manh tập trung toàn bộ vào việclái xe sao cho nhanh, vứt bỏ cái gọi là pháp luật, giao thông sang mộtbên. Thẳng hướng chạy xe về nhà, liều lĩnh phóng bạt mạng!
Cảnh vật bên đường lao vun vút, mặc dù tôi vẫn cố tỏra dũng cảm mà mở to mắt ngắm nhìn, nhưng thực chất trong lòng đang vô cùng ớnlạnh, đau lòng a, suốt chặng đường vừa rồi, anh ấy vượt qua 5 cái đèn đỏ,phải biết rằng,mỗi lần phạm lỗi phải nộp tận 200 tệ! Như vậy tính sơ qua lỗi viphạm cũng mất gần 1000 tệ,tôi đau lòng lắm a, sớm biết như vậy thà đợi vềnhà rồi hẵng câu dẫn anh ấy.
Tiêu Quân dường như đã nhìn thấu tâm sự của tôi, vừamở cửa lập tức đóng sầm lại, bế tôi bước vào nhà, tôi cũng hợp tác ăn ý, dangchân quấn chặt lấy thắt lưng anh, hai tay tinh nghịch khiêu gợi cổ anh, vừamãnh liệt, vừa nhanh gọn.
Anh luôn có hương thơm của thảo mộc, đầu lưỡianh chạm đến nơi nào, tôi lập tức cảm nhận được hương hoa đinh hương thơm ngọt, cùng anh dây dưa một lúc, càng ngày cơ thể cả hai càng nóng hơn, cơ thểcũng dần có phản ứng, nóng bỏng, dồn dập.
Tuy rằng đang cuồng nhiệt vô vàn, nhưng anh vẫn đủ sứcbế tôi tiến vào phòng tắm, trong một khoảnh khắc, tôi liền bị đặt xuống bể tắmto lớn,ấm áp, quần áo trên người cũng chưa kịp cởi, nặng trịch, bó sát … vậy màđã bắt đầu xảy ra hỗn chiến.
“Em không làm trong này.” Tôi giãy dụa .
Anh thô lỗ xé toạc quần áo trên người tôi,“Người emrất hôi, cần gột rửa sạch sẽ, “ăn” mới ngon.”
“Phốc……anh có biết anh cũng rất hôi?”Ngoài miệng trêuchọc anh, tay tôi cũng động thủ giúp anh chà xát, tắm táp ( Nhím : Tắm thậtkhông đó?).
Chà xát đến khi toàn bộ thân hình anh hiện ra, hai tay lướt qua chỗ thầm kín của anh, tôi có thể cảm nhận sự ẩmướt ở đó cho dù có đang trong môi trường nước, tấm lưng rộng lớn, chắckhỏe, eo gầy mảnh khảnh, mông anh cong lên những đường cong mê người, chodù không dùng mắt, chỉ cần dùng tay cảm nhận cơ thể anh, cũng đủ làm cơ thể tôibỏng rát, nhiệt huyết sôi trào.
Tay không an phận khiêu khích tấm lưng trần của anh, chậm rãi vòng ra phía trước ngực, anh ngồi yên ngắm nhìn đôi tay tôinghịch ngợm, nhếch môi cười khẽ, nắm lấy tay tôi, dịch chuyển xuống nơitrung tâm của dục vọng đang cương cứng , khẽ chạm vào, rồi lại dừng.
Cảm thụ được sự nóng bỏng, phản ứng rực lửa trong anh,tôi nuốt nuốt nước miếng, nhẹ nhàng, khéo lẽo làm một động tác khiêukhích, sau đó, khẽ chà xát bộ phận mẫn cảm của anh, phản ứng nhiệt tìnhkhiến anh thở dốc, tiếng rên rỉ nho nhỏ ứ đọng nơi huyết quản, càng như vậy,tôi càng có hứng thú mà thêm lực nơi tay.
Tất nhiên, chỉ với mấy động tác này làm sao đủ để thỏamãn dục vọng căng tràn nơi anh ( thậm chí còn làm tăng thêm),chỉ thấyanh nắm chặt tay tôi, xoay một cái áp đảo tôi xuống phía dưới, bắt đầu nhìnkhông nổi, cảm nhận sự cuồng nhiệt và không nhẫn nại nổi nơi hạ thân Tiêu Quân.
Tôi khẽ cựa quây thân mình, cố thoát ra khỏi sự kìmcặp của anh, nắm lấy khăn tắm ngay gần đó, bước nhanh ra khỏi phòngtắm, còn không quay ra cười nói:“Em muốn làm trên giường.”
Vừa kịp ngồi xuống giường, bắt đầu kéo dây khăn tắm,anh ấy đã mặc xong áo tắm bước ra.
“Đợi chút, hôm nay em muốn chủ động.” giữ chặt bàn tayanh đang định vươn ra cởi áo tắm,tôi cười một tiếng, xoay người đẩy anh ngãxuống giường.
Anh điều chỉnh lại nhịp thở, nhíu mày nói,“Đây là lầnđầu tiên em muốn chủ động?”
“Như thế nào,anh không muốn thử hưởng thụ sao?”Tôiliền ngã thẳng lên người anh, cúi xuống ngắm nhìn khuôn ngực anh, hai gò bôngđào nhiệt tình áp lên ngực anh, chậm rãi khiêu khích đầu ngực cương lên.
“Rất muốn hưởng thụ!”Bàn tay to cố định cổ tôi,đôi môingọt hôn lên môi tôi.
Cùng đầu lưỡi anh quấn chặt, dây dưa, vô cùng ái muộimột lúc, đầu lưỡi tiếp tục ngạo mạn chi phối cơ thể phía dưới mình, đầu lưỡi đi đến đâu, nơi đó lập tức ẩm ướt, , cằm, cổ, trước ngực, chậm rãi đi xuống, cánh tay tôi cũng chẳng yên phận, lướt xuốngphía dưới mơn trớn vật thể đang cương phồng.
Không có e lệ, không gặp khó khăn, cũng không cóquá nhiều tính toán phức tạp, giờ này khắc này, tôi chỉ làm theo những gì mìnhnhớ, và theo bản năng, phản ứng tự nhiên mà thôi, khiêu khích anh ấy, quả nhiênrất vui.
Đầu lưỡi ngày một to gan, cuồng ngạo tàn phá trên cơthể rắn chắc, vật thể ngày thường hành hạ bên trong cơ thể tôi, cao ngạochiếm diện tích nơi mật hàm nhỏ bé của tôi, bây giờ cũng đang kiêu kìtrước mắt tôi ( nhím : HÌnh như chị này muốn trả thù thì phải!!!),liếmliếm đôi môi khô rát, tôi táo báo chế trụ hoàn toàn niềm kiêu hãnh củaanh, chỉ kì lạ, ngược lại với lúc trong cơ thể thôi, nó có thể uốn đủkiểu, làm tôi khó chịu muốn chết, vậy mà giờ lại cứng đầu thẳng đơ, mớimiễn cưỡng một chút, đầu lưỡi lướt quanh nơi nóng rát, một chất lỏng nónghổi xuất hiện, một hương vị đầy nam tính xốc thẳng lên khoang mũi. ( Nhím :Không thể edit nổi nữa!! AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!)
Tiêu Quân hiển nhiên đã bị dục hỏa tra tấn đến tê dại, một bàn tay đè chặt đầu tôi không cho nhúc nhích, dường như đã thậtsự chịu không nổi muốn được giải thoát, lại không ngờ “ nòng súng” chưakịp nhổ đã bị tay tôi nắm chặt, căn bản không có cách nào phát tiết.
“Ngôn Tử Kỳ, em chơi đã chưa!”Anh chịu không nổi, khànkhàn quát lên.
Ngẩng đầu, tôi vô tội nhìn anh,“Anh không thấy em cũngđang rất vội vàng sao, xem A D thời điểm ( Ad… video : như kiểu phim sex, loạimà con trai thường xem),không phải đều rất dễ làm, dễ nhìn sao?Của anh cứng vàdị thường như vậy, làm sao em tiếp nhận nổi.”
“Chính vì không “ ra” được nên nó mới dị thườngđó.”Anh giãy dụa ngồi dậy, một tay nhấc tôi ngồi dậy, vô cùng hạ lưu nói:“Muốnanh thoải mái, tốt nhất em mau há miệng tiếp nhận đi!”
Cúi đầu nhìn vật của anh tráng kiện như thế, tôi thấtbại thở dài, thầm than thở, nhiều vậy làm sao tiếp nhận hết a!!!.
Nhìn thấy tôi không hề chủ động, Tiêu Quân bắt đầu hếtkiên nhẫn, tay chân không yên phận sợ loạn, tôi không thể không một lần nữathừa nhận, nói về làm tình, vĩnh viễn tôi không đấu lại anh.
Có điều, căn cứ theo kinh nghiệm bao năm bị anh “hànhhạ”, tôi hiểu được, về chuyện làm tình, người chủ động luôn vất vả hơn, ngườibị động luôn thoải mái hơn!
Bộ ngực căng tròn trong tay anh bị ấn, bóp, nặn, biếnđủ hình dạng, không ngừng bị kích thích đến tê liệt cả thần kinh, khiếntôi nhìn không được mà run rẩy, khi bàn tay to của anh bắt đầu bát nháovùng tam giác mẫn cảm đến tội nghiệp của tôi, rên rỉ cảm nhận lưỡi anh ẩm ướtphá quẫy nơi nhụy hoa thầm kín của tôi.
Chuyện tới mức này, dường như đã khiến tôi hoàntoàn mê muội, khi anh đưa ngón tay ẩm ướt vào trong hầm thất nhỏ bé,tácđộng thẳng đến thần kkinh, khoái cảm đạt tới đỉnh cao ngược lại khiến đầu óctôi chợt thanh tỉnh.
“Đợi chút……”
Anh ngẩng đầu, khó hiểu nhìn tôi,“Làm sao vậy?”
“Muốn làm tiếp phải đáp ứng với em một chuyện.”Tôinâng hai tay, không chút sức lực đẩy anh ra.
“Em không biết thắng nhóc đó có sao không, anh tìmgiúp em nhé?”
“Em đúng là nữ nhân chết tiệt, làm như vậy thật mấthứng!” Anh nổi giận,đùng đùng trút giận lên hai nụ hoa trước ngực tôi.
“Mất hứng cũng phải đáp ứng!”Thái độ tôi cũng rất kiênquyết.
Anh lập tức vùi mặt vào cổ tôi, thở dài,“Tiểu Cẩn mấttích , anh sẽ giúp em tìm, nhưng em cũng phải đáp ứng, đừng nhắc đếnchuyện Tiểu Cấn nữa.”
“Anh đồng ý tìm giúp là được.”
“Vậy hiện tại anh được phép ra yêu cầu phải không, đêmnay em cùng anh làm hết sức, không được ngất nửa chừng, không được bỏ của chạylấy người!”Vừa rồi còn nói chuyện nghiêm túc, trong nháy mắt, anh ấy lại trở vềvới bộ dạng sắc lang quen thuộc.
Tôi cười hắc hắc, đầy thách thức,“Không thành vấn đề,hôm nay người ngất trước sẽ là anh!”
Nhím : Hức hức, làm một chương mà phải lên mạng đọckinh sám hối hai lần, nghe mấy bài hát trong sáng 3 lần, dùng hết một bịch bôngy tế, 4 lần chạy ra ngoài uống nước, 5 lần bóp mũi. Sao mà vất vả quá
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]