Hàn Lỗi nói: Anh đi côngtác, người bé thì ở lại trông nhà còn người lớn thì phải chăm sóc người bé.
Trong nháy mắt, Âu DươngSuất đã ở nhà chúng tôi sống nhờ bốn buổi tối và chuẩn bị nghênh đón ngày cuốituần đầu tiên.
Lại nói, kể từ sau khi ÂuDương Suất làm quen được với Tần Hạo, rồi sau đó thằng nhóc này tiếp tục dùngmị lực của mình thu phục được mẹ chồng tôi, nó trở nên vô cùng bận rộn, thậmchí là cực kì cực kì bận, chúa ơi, phải nói là nó bận hơn so với tất cả mớiđúng.
Ban ngày, thằng nhóc bậnrộn cùng Tần Hạo “cấu kết”, về phần bọn họ đang làm những gì, xem ra cũng chỉcó chính bọn họ biết mà thôi, bất quá theo như tôi đoán, chuyện của hai kẻ nàytuyệt đối không thoát ra khỏi chủ đề “sự kính ngưỡng, sùng bái, ngưỡng mộ HànLỗi” ; buổi tối, Âu Dương Suất lại bận rộn đối phó với cả nhà mẹ chồng tôi, đốimặt với một gia đình lớn như vậy, nó vẫn có thể ứng phó tự nhiên, vì vậy luônbị Hàn gia giữ lại chơi đến rất muộn.
Căn cứ vào mấy đêm quansát của mình, tôi thấy Âu Dương Suất bình thường phải đến khoảng mười giờ đêm mới có thể được Hàn gia “thả” cho đi, nếu chúngtôi vẫn ở đó thì cùng nhau về nhà, nhưng nếu như chúng tôi có việc đi trước thìđành nhờ vợ chồng anh cả hoặc anh hai đưa nó về nhà một cách an toàn.
Dĩ nhiên, cơ hội để tiểutử kia chịu thoát li khỏi chúng tôi và nhờ người khác đưa về là không nhiều lắmđơn giản nói luôn là không có đi.
Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-sau-mot-dem/5431/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.