Sự thật chứng minh, phúchắc (xấu tính) thật sự>
Nhìn nơi trăm phần trămdùng để tiêu khiển trước mắt, tôi co giật khóe miệng, cất tiếng: “Chỗ tốt?!”
Hàn Lỗi nhướn mày, khóemiệng cũng cong lên, cười đến là tà ác: “Dĩ nhiên, chẳng lẽ em không cảm thấythế sao?”
Thật xin lỗi, nhưng tôithật sự không cảm thấy như vậy đâu.
Nơi này tôi rất quenthuộc, có thể nói là muốn quên mà không được, bởi vì…cái chỗ này, không phảiđâu xa, chính là quầy rượu nơi tôi gặp gỡ Hàn Lỗi lần đầu tiên, nhờ phúc củanó, tôi còn có thể gả cho một người đàn ông nhìn như cực phẩm nhưng kì thậtphúc hắc không ai bằng.
Hàn Lỗi nắm tay tôi rấtchặt, đẩy cửa bước vào, bên trong vẫn náo nhiệt như cũ, tiếng người cười nóivang lên ồn ào không ngớt.
Âm nhạc trước sau như mộtvẫn to đến đinh tai nhức óc, động tác của cô vũ công trên đài thì càng lúc càngvong tình, bốc lửa, hết sức kích thích, nam nữ bên dưới cũng rối rít kìm lòngkhông nổi mà đong đưa thân thể theo tiếng nhạc, thư giãn, giải tỏa áp lực củabản thân, hưởng thụ cuộc sống.
Tối nay có rất nhiềungười đến, gần như là dán lẫn nhau mà đi, Hàn Lỗi phải nắm tay tôi thật chặt đểtôi khỏi bị cơn sóng người cuốn mất, vô cùng là phí sức nha.
Rốt cục chen rồi lạichen, Hàn Lỗi cũng có thể thuận lợi kéo tôi lên cầu thang, bước tới góc trongcùng của lầu hai, đây là lần đầu tiên tôi lên lầu cho nên cảm giác khá mới mẻ,thích thú, dù sao tôi cũng mới tới nơi này lần thứ hai thôi mà.
Dưới ánh đèn mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-sau-mot-dem/5426/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.