Mẹ chồng độc ác và condâu ngoan, cũng giống như lão phù thủy độc ác Gargamel luôn khi dễ hành hạ Xìtrum. Sau khi tan việc, tôi quảnhiên nhận được một tin nhắn yêu cầu đợi ở bãi đậu xe, không cần hoài nghi,chính là từ cái người đàn ông tính tình trẻ con hay hờn giận kia gửi đến. Đến khi tôi với nụ cườihoàn toàn tỉnh bơ không hề có chút ăn năn hối hận ngồi vào xe Hàn Lỗi xong, anhvẫn tức giận ngoảnh mặt đi không thèm quan tâm đến vẻ mặt cười cợt của tôi,cuối cùng tôi đành phải khuyên can năn nỉ mãi, thậm chí không tiếc lấy thânmình làm sắc dụ, đại thiếu gia anh mới miễn cưỡng phát ra hai tiếng “Hừ hừ”,rồi miễn cưỡng đưa ánh mắt thả trở lại trên người tôi. Anh u oán nhìn tôi, bĩumôi ấm ức nói: “Em không quan tâm anh!” “Em không có!” Đối mặtvới sự lên án chỉ trích của chồng, tôi không chút do dự kháng nghị. “Em chỉ biết quan tâm đếncái bộ phim hoạt hình…chết tiệt kia cả đêm, không thèm nhìn anh lấy một lần!” “Không có! Em đã cố ý nằmở bên cạnh gối đầu lên tay anh, hơn nữa còn thỉnh thoảng dùng ánh mắt ôn nhunhìn anh còn gì!” “Hử? Thế sao em không nóilúc nhìn a thực ra là lúc nhạc đầu phim và cuối phim hoạt hình vang lên, hơnnữa em chỉ nhìn phía sau lưng anh thôi, coi xem anh đang ngủ liệu có bị tiếngcười kinh khủng của em đánh thức hay không, hả?” "..." Được rồi,tôi thừa nhận tôi không nhìn đến anh cả đêm. "Hừ!" Ai nha nha, người nào đómiệng chu lên thật cong nha, cong đến độ có thể treo được cả lọ nước tương rồikìa. “Được rồi được rồi! Anhđừng giận dỗi nữa! Chúng ta chơi trò hôn nhẹ đi! Ngoan, hôn một cái! Không tứcgiận! Hmm!” Tôi giống hệt như đang dỗ dành trẻ con, ở trên mặt anh hôn lấy hônđể. "Hừ! Không có thànhý!" Đại thiếu gia anh tiếp tục bất mãn nói. Thật là kẻ được voi đòitiên mà. Đành thế, dưới ánh nhìnsăm soi của anh, tôi chỉ còn cách chủ động hôn lên môi Hàn Lỗi, tiếp theo đó,anh nhanh chóng đoạt lại quyền chủ động, xoay người đem tôi đặt lên ghế dựanồng nhiệt hôn, không còn chút nào thuần khiết thanh cao nữa. Đến khi nụ hôn kia ngàymột cuồng dã hơn, tôi vỗ vào cánh tay anh nhắc nhở, người này thật là tùy thờitùy chỗ có thể động dục mà. Rốt cục đành phải chờ HànLỗi thỏa mãn xong, anh mới liếm khóe môi ngồi trở lại trên ghế bình phục hơithở của mình, sau đó dùng thanh âm trầm thấp mà khàn khàn nói: “Hừ, lát nữa trởvề nhất định dạy dỗ em!” Tôi không biết tốt xấunhún nhún vai, tỏ vẻ quyết định không quan tâm đến tuyên ngôn của anh. Nhìn bộ dáng đắc ý củatôi, anh khẽ cười một tiếng, vừa trộm hôn tôi một cái vừa khởi động xe, tìm chỗđể cả hai cùng giải quyết bữa tối bên ngoài. Khi hai chúng tôi cơmnước no nê về đến cửa nhà, lúc Hàn Lỗi đang tìm kiếm cái chìa khóa thì tôi lạinhàn nhã ngắm nhìn bốn phía, đột nhiên phát hiện cánh cửa đối diện khác hẳn sovới ban sáng, khe cửa còn mở hé lộ ra ánh đèn ấm áp bên trong n Phát hiện này khiến chotôi hết sức vui mừng, cười đến là sáng lạn. Chuyện đó biểu thị chocái gì! Tức là nhà chúng tôi bây giờ đã có hàng xóm nha! Mọi người có lẽ sẽ cảmthấy, không phải chỉ là một nhà hàng xóm mới chuyển tới hay sao, cần phải caohứng đến thế à? Đúng là như thế, tôi bây giờ vô cùng vui vẻ vì gia đình hàngxóm này. Được rồi, tôi muốn giảithích một chút về cái tình huống này, nhà Hàn Lỗi ở trong một khu nhỏ tại tầngthứ mười lăm bên trong một tòa nhà cao đến hai mươi lăm tầng lận. Tầng này chỉcó bốn gian phòng, sau khi tôi chuyển vào đã phát hiện tầng lầu này chỉ có haichúng tôi sống mà thôi, xung quanh đều trống không hết cả. Mỗi khi đến đêmkhuya, tôi im lặng một mình ra cửa đổ rác, không khí bốn bề yên tĩnh trống rỗngluôn khiến da đầu tôi tê dại, lo sợ sẽ thấy ảo giác của mình cho nên kiên quyếtcho là những căn phòng khác trong tầng đều là nơi ở của quỷ. Hôm nay, nhà cách váchrốt cuộc đã có chủ, cảm giác này thật là vô cùng thoải mái sảng khoái nha. Đúng lúc này, cánh cửađối diện giống như là tâm linh tương thông với tôi, từ từ mở rộng, đập vào mắthai người chúng tôi là một cô bé gái thoạt nhìn không khác tuổi của tôi là mấy,lớn lên mi thanh mục tú, ngọt ngào rung động, bộ dáng như chim nhỏ nép vào lòngngười lại còn có cả một bộ ngực ngạo nhân khiến kẻ khác phải hâm mộ, đứng ở saulưng nàng là một con quái vật, ách, phải nói là một bà cô đã lớn tuổi nhưng vẫncố giả bộ non mềm mới đúng. Tôi cùng với Hàn Lỗi bịtổ hợp hai người này làm cho sét đánh điện giật, còn bọn họ thì bị vẻ tuấn mỹcủa Hàn Lỗi làm cho thất kinh, kết quả là, tám con mắt nhìn nhau trừng trừng,thời gian ngưng đọng, vạn vật đóng băng, duy chỉ có tiếng kêu cúi đầu kinh sợcủa chúng tôi cùng tiếng cúi đầu thán phục của họ. Kinh khủng nhất, đáng sợnhất, hãi hùng nhất chính là, bà cô kia dù trát một tầng phấn lót thật dày lênkhuôn mặt già nua nhưng vẫn có thể hiện ra được một màu đỏ ửng ngượng ngùng! Màánh mắt thì khỏi cần phải nói, càng nhìn càng giống quả phụ lâu ngày không thấyđược nam sắc đến mức phát cuồng… A! Tuyệt đối không thể đểcho hai người này dùng ánh mắt khinh nhờn Hàn Lỗi nhà chúng tôi được! Cho nên tôi không để lạidấu vết khẽ di động thân thể, hữu ý vô ý cản trở tầm mắt của bà cô già, bà tamặc dù vô cùng bất mãn nhưng cũng không có cách nào, ai bảo chân của tôi dàihơn chân bà, lớn lên cũng cao hơn bà ta nha. Cuối cùng vẫn là Hàn Lỗikhôi phục lại trạng thái bình thường trước tiên, mặt không đổi sắc tiếp tục tìmkiếm cái chìa khóa. Bà cô già là người thứhai khôi phục lại vẻ bình thường, hắng giọng một tiếng, dùng tiếng nói mềm mạidẻo quẹo hết sức làm bộ nói với cô gái: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, đem rác đổđi rồi còn quay về dọn dẹp phòng ốc nữa chứ!” Thân thể đơn bạc của côgái nhẹ nhàng rung động một chút, mi mắt rũ xuống, cúi đầu, nhỏ giọng sợ hãinói: “Vâng, thưa mẹ” A! Tôi há hốc mồm, bà côgià này hóa ra là mẹ chồng của cô gái kia. Tôi vẫn còn muốn tiếp tụccảm khái nhưng Hàn Lỗi vì không thể chịu được ánh nhìn chăm chú bốc lửa của bàcô nên đã kéo tôi vội vào trong nhà, dùng cánh cửa lớn ngăn lại tầm mắt khiếnngười ta khó chịu đó. Sau khi tắm táp xongxuôi, tôi thay một bộ đồ ngủ rộng rãi thoải mái, ngồi ở trên bàn ăn từng miếngtừng miếng lớn kem trong hộp. Không ngoài dự đoán củatôi, mẹ chồng của cô gái kia chắc chắn không phải mẹ kế, từ ánh mắt ác độc củabà ta là có thể nhìn ra, bả nhất định là một bà mẹ chồng hung hãn, ai, cô gáiđáng thương, căn bản chính là xì trum tội nghiệp gặp phải Gargamel* mà! (*Xì trum:Xì Trum (tiếng Pháp: LesSchtroumpfs) là một loạt truyện tranh và phim hoạt hình củaPháp, được vẽ bởi Peyo (bútdanh của Pierre Culliford) người Bỉ.Loạt truyện này đã lần đầu tiên ra mắt vào ngày 23 tháng 10 năm 1958 trên tạpchí Spirou tại Bỉ, vài thập kỷ sau đó nó được chuyển thể thành phim hoạt hìnhdành cho thiếu nhi với phiên bản lồng tiếng Anh bởi Hanna-Barbera Productions với tên TheSmurfs. Cốt truyện chủ yếu xoay quanh cuộc sống hằng ngày của một chủng tộc tíhon có nước da màu xanh biển hay đội mũ và có đuôi giống thỏ cũng như sống rấtlâu, họ định cư ở một nơi biệt lập cách xa loài người. Nhà xuất bản Thanh Niênđã từng xuất bản phiên bản tiếng Việt của loạt truyện này với tên Xì Trum) Đúng lúc này, một cánhtay đột nhiên xuất hiện ở trước mắt tôi, không chút khách khí đoạt mất cáithìa. Ngẩng đầu lên nhìn, quảnhiên là cái tên lười biếng Hàn Lỗi này, anh đoạt đi cái thìa rồi không chút engại nào bắt đầu xâu xé thức ăn của tôi. “Anh không ngại cùng emchia sẻ một cái muỗng mà.” Anh vẫn còn ngậm cái thìa trong miệng, nở nụ cườiđắc ý dạt dào nói. Được, tôi đại nhân đạilượng, cho anh mượn cái thìa cũng không sao. Cho nên tôi đứng lên,miễn cưỡng di động lần nữa tìm kiếm cái thìa khác, sau đó cùng anh chia sẻ mỹvị của hộp kem Haagen-Dazs* trước mặt. (*Haagen-Dazs:thương hiệu kem của Đức nổi tiếng nhất thế giới, chất lượng tuyệt hảo không ngừngcải tiến, giàu hương vị, tan chậm và tạo nên cảm giác thích thú khi thưởng thứcnó. Có vẻ Anh tỷ rất thích loại kem này, vì sau này nó cũng xuất hiện rất nhiềuah ^.^) Chỉ chốc lát sau, trongkhông gian rộng lớn bắt đầu truyền đến tiếng vang từ nhà đối diện. “Ai…bây giờ phòng ốc cáchâm quả nhiên không tốt a!” Tôi vẫn còn ngậm một ngụm Haagen-Dazs trong mồm, nóinăng hàm hồ, cau mày “Haha…” Hàn Lỗi phát racười nhẹ, xấu xa nói: "Yên tâm đi, anh bảo đảm em ở trên giường vong tình,động tình, kích tình thét lớn đến thế nào đi nữa cũng không truyền ra ngoàiđược, bởi vì anh đã chuẩn bị hết rồi!” "Ha ha..." Tôi co quắp khóe miệngnhìn anh, quyết định không thèm đón ý nói hùa với tư tưởng đen tối của ngườinày. Lại là một trận tiếngvang ầm ĩ truyền đến. “Không phải chỉ là chuyểnnhà mới thôi sao? Bọn họ định đập bóng ăn mừng đó à?” Tôi bất đắc dĩ nói. “Có lẽ bọn họ thích nhưthế.” Hàn Lỗi cũng bất đắc dĩ trả lời một câu. Xem ra cả hai chúng tôiđều không thích tạp âm bên ngoài. Hai người cúi đầu yênlặng ăn tiếp, vừa ăn hai miếng đã hết sức ăn ý ngẩng đầu nhìn nhau, từ trongánh mắt cùng nói ra tin tức: ngu ngốc, kia không phải là thanh âm đập bóng, cănbản chính là tiếng chén bát vỡ mà! Phản xạ có điều kiện, tôinắm tay Hàn Lỗi lặng lẽ mở cừa nhà, đứng ở trước cửa căn hộ đối diện chuyên chúnghe động tĩnh bên trong, thậm chí còn khẩn trương đem ánh mắt đặt ở bên tronglỗ khóa, vọng tưởng có thể xuyên thấu qua khe hở tí ti này mà nhìn thấy chuyệnbên trong, kết quả rất rõ ràng, vọng tưởng chính là vọng tưởng. Hừm! Bạo hành gia đình!Đây chắc chắn là bạo hành gia đình rồi! Thần kinh của tôi hết sứckhẩn trương, toàn thân đã sẵn sàng chuẩn bị tư thế, chỉ cần nghe thấy thanh âmkhông bình thường liền xông vào cứu người vô tội. Tiếng vang bên trong vẫnkhông ngừng, có tiếng chửi bậy, khóc lóc cùng với tiếng chén bát đổ vỡ ầm ầm,thanh âm tuy lớn nhưng hết sức mơ hồ khiến cho người ta không cách nào ngheđược nội dung, càng khiến cho người ta rối rắm khó hiểu. Hàn Lỗi đối với hành độngthô lỗ của tôi cũng không hề nói lời nào, nhẹ nhàng chọc vào cánh tay tôi, mìnhkhông hứng thú với trò chơi nghe lén này, cho nên đứng dậy rời đi. Tay mắt tôi lanh lẹ lôikéo góc áo anh, nói đùa à, anh không có ở đây thì tôi làm sao mà đối phó với bàgià độc ác kia ah. “Nếu như anh ở đâymột lát với em, em sẽ thưởng cho anh!” Tôi mở miệng dụ dỗ anh. Quả nhiên, nhịn khôngđược hấp dẫn Hàn Lỗi liền hưng phấn cười một tiếng, hai mắt sáng lên, đànghoàng ngồi chồm hổm trở về chỗ cũ, chăm chú nghe động tĩnh bên trong còn hơn cảtôi. Tôi méo miệng, không thểnói nổi câu nào, cái người đàn ông này… Hoàn hảo là không cóchuyện gì phát sinh để tôi có thể một lần làm mỹ nữ cứu mỹ nữ, tiếng vang kiarất nhanh sau đó liền biến mất, ánh sáng hé ra ngoài khe cửa cũng dần dần tắt,xem ra bên trong đã kết thúc công việc rồi. Đối mặt với tình huốngkhiến cho tôi có chút thất vọng lại may mắn này, Hàn Lỗi vô cùng vui vẻ, anh nởnụ cười rực rỡ kéo tôi trở về phòng, hưng phấn chờ đợi phần thưởng của mình. Tôi nhìn thoáng qua nụcười càng lúc càng lớn của Hàn Lỗi, xoay người đi ra phòng khách, đem cửa lớnkhóa trái, tắt hết mọi ánh đèn, sau đó mới trở về phòng hạ lệnh với anh: “Cởihết quần áo nằm xuống giường đi.” Hàn Lỗi hết sức nghe lời,nhanh chóng cởi áo ra sau đó nằm vật xuống trên giường, vẻ mặt mong đợi nhìntôi . Tôi cũng leo lên ngồitrên giường, đẩy đẩy cánh tay anh, vẻ mặt cười quyến rũ nói: “Nằm úp sấpxuống.” Hàn Lỗi vừa tung mình nằmúp sấp lại vừa hưng phấn nói: "Thì ra là em thích từ phía sau lưng bắt đầua." Đường cong phía sau lưngHàn Lỗi hết sức mị hoặc người khác, nhưng mà tôi vẫn làm như không thấy, đặtmông ngồi lên người anh, hai tay bấm hướng bờ vai. "A! Điểm nhẹchút..." Hàn Lỗi phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ lại có chút thoải mái. Không sai, cái tôi gọi làphần thưởng chính là giúp anh xoa bóp. Da thịt phía bả vai cóchút cứng ngắc, tôi biết gần đây anh mệt chết đi, chủ yếu nhất chính là, việcnày đồng chí Tần Hạo từng tìm tôi bí mật trò chuyện một lần, nói là vì chuyệnđưa công ty ra thị trường, cấp trên bọn họ đặc biệt là Hàn Lỗi vô cùng bận rộn,hy vọng tôi có thể giúp anh giữ vững thể lực, nghỉ ngơi thật nhiều. Hắc, Tần Hạo người nàyxem tôi như hồng nhan họa thủy, như Đắc Kỷ* hay sao? Cái gì mà làgiúp anh giữ vững thể lực chứ, chẳng lẽ tôi có ép khô anh sao? Không biết đếntột cùng là ai ép khô ai đâu nha~~~ (*ĐắcKỷ: Đắc Kỷ hay Đát Kỷ (妲己; dá jǐ) là một nhân vật trong huyền sử Trung Quốc. Tương truyền, bà là một mỹ nhân nổitiếng và là một trong những nguyên nhân chính gây nên sự sụp đổ của nhà Thương tronglịch sử Trung Quốc.Tuy nhiên, hầu hết các nhà nghiên cứu lịch sử đều cho rằng đây chỉ là một nhânvật hư cấu nhằm giảm nhẹ vai trò của Trụ Vương mà thôi. Bợn nào xem Na Tra cóanh Trần Hạo Dân đóng là biết liền àh=]], mới đây nhất có Bảng Phong Thần nóivề Khương Tử Nha cũng có xuất hiện Đát Kỷ, ta nghe bảo phần I là Phạm BăngBăng, lần II là Lâm Tâm Như diễn vai này) Bất quá nhìn Hàn Lỗi dùmỗi ngày đều bận rộn mệt mỏi nhưng vẫn đối với tôi hết sức ôn nhu, cộng thêmvới việc “miễn cưỡng cười vui”, tôi liền hảo tâm giúp đỡ anh, để cho anh hưởngthụ trình độ xoa bóp chuyên nghiệp của tôi cũng được. Rất nhanh, Hàn Lỗi, kẻvẫn còn lẩm bẩm làu bàu bị tôi nói dối và lừa phỉnh đã nhanh chóng tiến vàogiấc ngủ say, nhìn gương mặt anh ngủ say sưa không chút nào phòng bị, tôi khôngnhịn được len lén hôn trộm anh một chút. Chồng yêu, nghỉ ngơi thậttốt đi. Ngày thứ hai, nhờ cótrình độ xoa bóp chuyên nghiệp của tôi, Hàn Lỗi tinh thần sảng khoái, khoác vaitôi thân mật ra khỏi cửa vào thang máy. Vừa đúng lúc, cả hai cùnggặp cô gái hàng xóm mới đang đem rác đi đổ. Khí trời rất nóng nhưngcô vẫn mặc quần dài áo dài, đem mình bọc lại hết sức chặt chẽ. Cô ấy cười với chúng mộttiếng, có chút xấu hổ và ngượng ngùng, chúng tôi cũng cười hòa hảo đáp lại mộttiếng. Khi cô ấy đi qua bêncạnh, tôi muốn giúp đỡ liền không cẩn thận đụng phải cánh tay, cô lập tức phátra một tiếng kêu rên rỉ đầy thống khổ. Tôi mở to mắt, trong ánhnhìn tràn đầy nghi vấn không xác định cùng đau lòng. Cô gái khẽ mỉm cười vớitôi, trong mắt có cảm kích, tiếp theo nhanh chóng vứt bỏ rác rồi nhanh chóngtrở về phòng. Bạo lực! Bà già kia tuyệtđối là kẻ bạo lực! Cả ngày, tâm tình của tôihết sức kém, đau lòng thay cho cô gái và căm tức bà già kia vô cùng. Sau khi tan việc, Hàn Lỗichân thành nói với tôi: “Mỗi gia đình đều có cái khó của riêng mình, nếu cô ấykhông lên tiếng, chúng ta cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn mà thôi.” Mặc dù cảm thấy rất khôngthoải mái, nhưng lời Hàn Lỗi nói lại có đạo lý đến đáng chết đi được. Vì để cho tâm tình tôitốt đẹp lên, Hàn Lỗi giống như đang dỗ dành đứa trẻ lôi kéo tôi đến siêu thịtiếp tục mua Haagen-Dazs, ý đồ dùng loại kem tôi thích nhất để phân tán đi sựchú ý, mặc dù tôi không muốn thừa nhận một chút nào nhưng quả thực anh đã thànhcông. Từ siêu thị đi ra, tôikhôi phục vẻ ngây thơ hoạt bát của mình, cùng Hàn Lỗi vừa nói vừa cười tản bộvề nhà Đi qua một ngõ cụt nhỏ âmu, tôi khẽ liếc nhìn qua, không tự chủ được dừng chân lại, từ từ lui về phíasau, rón rén đến gần tường nhìn vào trong ngõ hẻm. Bên trong có hai bóngngười đang hết sức lộn xộn, dĩ nhiên, bọn họ là một nam một nữ. Quần áo dài tay của côgái là thứ mà sáng nay lúc đi đến thang máy tôi đã nhìn thấy, còn áo trong củangười con trai là vật mà lúc đến công ty đi làm tôi có nhìn qua, thuộc về anhchàng đẹp trai mới tới nhận việc. Nói cách khác, hai ngườikia một người là cô gái bị bạo hành gia đình, một người là thiếu niên đẹp traiHà Dịch! Nói xem, chẳng lẽ bây giờlưu hành chuyện cô gái đã có chồng qua lại với thiếu niên cực phẩm đẹp traisao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]