Cô bé Lọ lem thời hiệnđại nói: Nếu so với mẹ kế tôi còn mẹ kế hơn!
Có một năm tuyết bay tánloạn đầy trời.
Năm ấy tôi vừa mới lêntrung học.
Ngày đó ánh nắng tươisáng.
Mẹ lôi kéo một cái túi dulịch hết sức vĩ đại đứng ở cửa cười nói với tôi: “Hạ Anh của mẹ, mẹ phải rời xacon rồi, nhưng con nhất định phải nhớ kĩ, ta vĩnh viễn là mẹ của con. Sau này,con nên chăm sóc bản thân cho thật tốt, gặp phải khó khăn đừng nản lòng, gặpngười xấu thì phải càng xấu hơn, còn nếu là gặp được mẹ kế…” Bà dừng lại môtchút, mắt lộ ra hàn quang cười nói. “…thì so với bà ta càng phải giống mẹ kếhơn.”
Người mẹ trước mắt cườinhư núi hoa lãng mạn, cả người đắm chìm trong thứ ánh sáng ban mai rạng ngờ rựcrỡ, có chút phiêu dật.
Nhìn thấy tôi sau đó cáihiểu cái không gật đầu một cách kiên định xong, mẹ ôn nhu xoa đầu tôi rồi xoayngười rời đi, không chút do dự. Thân ảnh xinh đẹp của mẹ dần dần biến mất ở nơingập tràn ánh sáng ấy, cước bộ có chút dồn dập, bóng lưng có chút khẩn cấp, tựanhư một thiên thần không cẩn thận rơi vào chốn phàm trần nên phải nhanh chóngtìm lối để trở lại thiên đường vậy.
Cho đến tận buổi tối nhìnthấy hai tròng mắt đen giận dỗi của ba tôi mới hơi chút có thể hiểu được sựkhẩn cấp của mẹ tôi khi ấy, bởi vì bà thừa dịp ba tôi không có nhà mà lén trốnđi.
Hai người này sớm đã chotôi thành người ngoại tộc, thế nên sự kết hợp của họ trong mắt tôi trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-sau-mot-dem/5416/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.