(*Hay nóicách khác, xuân dược của mẹ chồng, một chiêu nhất định diệt toàn bộ~=.=~)
Mẹ chồng tôi nói, con dâungoan, chờ xuân dược của mẹ bào chế xong, cách mạng của chúng ta coi như thànhcông một nửa.
Kể từ ngày hai chúng tôithiếu chút nữa sát súng hỏa, sau đó bị bóp chết ở trong tiếng điện thoại,cuối cùng là Hàn Lỗi đi ra ngoài mà kết thúc một đoạn kích tình ở trên bệ bếp,về sau Hàn Lỗi giống như là bị mất trí nhớ, phảng phất dường như không có phátsinh bất cứ chuyện gì quá phận vậy, như cũ cùng tôi tiến hành cuộc sống ở chunghữu nghị, tinh khiết, hòa bình, hữu hảo.
Tôi mặc dù cảm thấy kỳquái nhưng vẫn tôn trọng quyết định của anh, dù sao thân là phụ nữ tôi cũngkhông thể chạy đến trước mặt anh, vẻ mặt khát khao nhắc nhở anh nói: hì hì, ôngxã, chúng ta lần trước ở trên bệ bếp thiếu chút nữa là thành công nha, khôngbằng chúng ta thử làm một lần nữa xem sao!
Đúng, tôi làm khôngđược, tuyệt đối làm không được, cho nên cứ thuận theo tự nhiên thôi, thuận theotự nhiên mới là vương đạo.
Mặc dù rất mong đợi sựhấp dẫn ở bệ bếp rồi cuối cùng lại thu lấy kết cục đầy tiếc hận, nhưng là hiệuquả vẫn có, đó chính là khi đi ra ngoài Hàn Lỗi đều chủ động tiếp xúc tôi, đụngchạm tôi, có khi còn thậm chí xuất kỳ bất ý* thưởng cho tôi một nụ hônlàm phần thưởng, cho dù nó rất tinh khiết, không mang theo bất kỳ kích tìnhcùng dục vọng nào hết.
(*xuất kỳbất ý: bất thình lình, thừa lúc người ta không ngờ, làm cho không kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-sau-mot-dem/5413/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.