Sáng hôm sau...
Huỳnh Thiên Minh tỉnh dậy từ sớm, anh uống rất nhiều rượu nên bây giờ đầu còn rất đau. Anh quay sang thì thấy cô đang nằm bên cạnh mình. Bộ dạng đáng yêu này lúc ngủ của cô đã lâu rồi anh không chứng kiến.
Anh cũng không hề quên chuyện xảy ra tối qua, chỉ là không ngờ rượu vào có thể khiến anh như một con mãnh thú muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy.
" Chết tiệc." Huỳnh Thiên Minh tự nói.
Rõ là cô đã rất hận anh rồi, còn thêm chuyện tối qua anh tự tiện như vậy. Nghĩ đến thôi đã biết sau khi cô tỉnh dậy mà thấy mặt anh, sẽ liền tống anh ra khỏi nhà.
Huỳnh Thiên Minh lòm còm ngồi dậy, nhưng anh lại rất nhẹ nhàng sợ làm cô tỉnh giấc. Anh vội lấy quần áo mặt vào, kéo luôn cả rèm cửa lại để ánh sáng không chiếu vào, để cô ngủ thêm lúc nữa.
Anh cứ thế đứng ở đầu giường ngắm cô thêm một chút, không chịu được mà ngồi xuống nựng má cô một cái. Đây là lần đầu tiên sau 4 năm xa cách họ có cơ hội gần gũi như vậy.
" Em đáng yêu như vậy. Xin lỗi cho dù e có nghĩ anh là kẻ thất hứa. Anh cũng sẽ không ly dị.
Bộ dạng của cô lúc này thật làm anh muốn hôn một cái. Vết cắn hôm qua vẫn còn, môi anh vẫn còn đau, nhưng đổi lại được hôn cô thì anh cảm thấy khá lời rồi.
Anh vuốt tóc cô nâng niu, sau đó hạ thân người hôn vào má cô một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3564147/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.