" Em cũng không biết nữa. Dạo này rất hay buồn nôn, ăn cũng không ngon miệng."
" Nhưng mà anh thấy món canh đó em nấu rất ngon mà."
Anh nhắc làm cô nhớ lại thêm buồn nôn nữa. Phu nhân bên ngoài cũng nếm thử canh, rõ là đâu có tanh.
" Xin lỗi mẹ và anh nhé. Con làm cho hai người lo lắng rồi."_cô ngồi xuống bàn.
" Hay là ngày mai con nghĩ làm một ngày đến bệnh viện kiểm tra đi."_phu nhân nói.
Mấy hôm nay cô cứ nghĩ việc ở công ty mãi, làm việc như vậy thật không có trách nhiệm mà. Chắc chỉ đơn giản là dạ dày không được tốt, cô nghĩ thầm cũng không quan trọng lắm.
" Mẹ nói đúng đó. Mai em xin nghĩ một buổi, anh đưa em đi khám."
" Không cần đâu. Để cuối tuần này con sẽ đi kiểm tra. Con không muốn ảnh hưởng tới công việc."
" Con bé ngốc này, sức khỏe mới là quan trọng chứ. Đừng tham công tiếc việc như vậy."
Mấy bệnh vặt này cô chỉ cần mua thuốc uống vài hôm là sẽ khỏi ngay thôi, chắc không cần đến bệnh viện nhờ bác sĩ làm gì.
Cô tiếp tục gắp vài món khác ăn để mọi người không phải lo lắng. Cô cũng thuận tay gắp đồ ăn cho anh. Anh thấy cô rõ là cứng đầu mà. Cuối tuần này anh lại có hẹn với Kim Nguyên, không thể đưa cô đi được.
" Mẹ còn nhớ lúc mang thai Thiên Minh nó cũng hành mẹ lên xuống như vậy."
" Ý mẹ là cô ấy có thể là đang có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3489070/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.