" Ông à. Với tính cách của Thiên Minh. Nó thà chết cũng không chịu xin lỗi đâu. Hay là bỏ qua chuyện này đi. Công ty của chúng ta không hợp tác với họ cũng không ảnh hưởng bao nhiêu. Nhà họ Cố cũng đâu bằng họ Huỳnh."_phu nhân nói.
" Vấn đề không phải là hợp tác hay không. Mà tôi muốn dạy cho nó một bài học. Làm sai thì phải biết xin lỗi."
" Con nghĩ trong chuyện này còn chút ẩn tình."_Thiên Ân xen vào.
" Con đừng bênh vực nó nữa. Chúng ta đã hỏi là có chuyện gì. Nó vẫn một mực nói là thấy ghét nên đánh. Đúng với tính cách của nó quá rồi còn gì."
Huỳnh Thiên Ân cũng muốn nói giúp cho anh, nhưng xem ra ba của anh đang không vui, bây giờ có nói cũng bằng thừa.
" Chuyện xin lỗi. Hay là để con làm thay. Con cũng là anh trai nó."
" Nó đánh người ta bị thương nặng. Bây giờ chỉ có nó ra mặt mới được thôi. Con xin lỗi giúp nó, nhà họ Cố lại nói chúng ta không ra gì, không biết phép tắt gì hết."
" Chuyện này cứ từ từ đi. Tôi sẽ khuyên nó thêm."_phu nhân hạ giọng.
…
Trên xe.
Anh và cô cùng trên xe trở về nhà. Chuyện này đều do cô mà ra hết, là cô khiến anh động tay động chân với hắn. Mặc dù anh vốn dĩ không sợ gì hết, nhưng ba lại rất coi trọng sĩ diện nên muốn anh xin lỗi cho bằng được.
" Thiên Minh. Em biết anh không muốn để mọi người biết chuyện xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3486474/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.