" Đừng nói nữa. Tôi mệt rồi. Không muốn nghe."_anh nói.
Anh bỏ ra ngoài nhưng liền bị cô níu lại, Huỳnh Thiên Minh chỉ vì chuyện này mà bỏ rơi cô sao?
" Tôi ra ngoài không về nhà. Tối nay không cần đợi."_anh bỏ đi một mạch.
Cô chỉ thấy anh lấy xe rồi phóng đi rất nhanh. Không thèm nhìn cô một cái nữa.
" Huỳnh Thiên Minh…sao lại không chịu tin em chứ?"_cô lẩm nhẩm rồi ngồi một góc trong nhà ủ rũ.
Một lúc sau cô nhận được điện thoại của Nhã Vy, hôm qua nghe nói cô cả đêm không về nhà nên cô ấy cũng rất lo lắng. Sáng nay bèn gọi hỏi thăm cô xem có chuyện gì nghiêm trọng không.
" Cậu về nhà chưa?"_đầu dây bên kia hỏi.
" Tớ về từ sớm rồi. Là ai nói cho cậu biết chuyện này vậy?"_cô thắc mắc.
Nghe giọng của Tiểu Thư không được vui, Nhã Vy cũng đoán ra được một chút.
" Hôm qua nữa đêm Phó Tổng gọi cho tớ. Anh ấy hớt hãi tìm cậu. Trông có vẻ rất lo lắng, nếu lật tung cả thành phố này để tìm cậu được, không chừng anh ta cũng làm đấy."
" Tìm cậu sao?"
" Cậu nói dối ra ngoài với bạn thì cũng nên gọi báo cho tới trước chứ. Để tớ biết nà còn phối hợp. Hôm qua tớ bất ngờ lắm, cũng không biết tình hình như thế nào. Cũng rất lo lắng cho cậu đó."
Chả trách cả đêm qua anh ấy sốt sắn tìm cô, sáng nay lại chính mắt chứng kiến cảnh tượng đó, chắc là anh ấy hụt hẫng lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3484025/chuong-90.html