Anh lại dùng điện thoại gọi cho Tông Trạch lần nữa. Anh ra lệnh nhất định phải tìm được cô. Nhưng bọn họ đều không tra được gì cả, ngay cả cô đi đâu cũng không nói thì rất khó mà tìm được.
…
Cả một đêm anh lo lắng trằn trọc không ngủ được. Anh đi qua đi lại, rồi lại gọi điện thoại liên tục cho đến sáng hôm sau.
Trời vừa hừng sáng, thần sắc cả đêm không ngủ của anh không được tốt. Anh nhận được một cuộc gọi, liền tưởng cô mà vội nhấc máy.
" Thiên Minh, anh đến khách sạn đón em về được không? Em không bắt được xe."_đầu dây bên kia nói.
Là Kim Nguyên chứ không phải cô. Anh lo lắng như vậy, nên cả việc Kim Nguyên nhờ anh cũng không có tâm trạng để làm.
" Em tự về đi. Anh có chuyện gấp cần sử lý."
" Đúng rồi, em muốn nói với anh một chuyện. Tối hôm qua em đến khách sạn có gặp được Tiểu Thư đó."
" Cái gì?"_anh hấp tắp hỏi.
" Cô ấy đi cùng một người đàn ông vào khách sạn, còn ở cạnh phòng của em nữa. Tối hôm qua muộn rồi, em sợ anh ngủ rồi nên không muốn nhắn tin làm phiền anh."
Huỳnh Thiên Minh nghe được tin tức của cô liền mừng thay, anh không để ý đến câu cô đến khách sạn cùng ai, mà chỉ muốn biết địa chỉ của cô thôi.
" Cho anh địa chỉ khách sạn. Anh sẽ đến ngay."
Cô bấm địa chỉ của mình rồi gửi ngay cho anh, không suy nghĩ nhiều, anh liền chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3480750/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.