" Bà nói là sáng mai bà sẽ về nhà rồi."_anh nói.
" Vậy sao? Bà không ở lại chơi vài hôm nữa sao?"
" Chúng ta đi làm nhiều hơn ở nhà. Bà ở lại cũng không vui lắm. Có lẽ vì vậy mà bà muốn về sớm."
Cô ngồi bật dậy, định qua phòng tìm bà thì nghe tiếng gõ cửa bên ngoài.
" Hai đứa đã ngủ chưa?"_bà cất giọng hỏi.
Cô cũng liền kéo anh ngồi dậy ra mở cửa cho bà vào phòng. Vừa thấy bà bước vào cô đã kéo tay bà ngồi vào ghế sofa.
" Bà ở đây không vui sao ạ? Không muốn ở lại vài ngày nữa với bọn cháu ạ?"
" Hai đứa còn bận đi làm. Chăm sóc cho bà nữa thì không tiện. Hơn nữa bà cũng nhớ nhà rồi, nhớ ông của các cháu."
Hóa ra là bà nhớ ông, nhớ nơi kỉ niệm của hai người nên muốn về sớm. Không phải anh và cô không muốn chơi với bà, mà là vì công việc ở công ty, bọn họ chỉ rảnh rỗi mỗi chủ nhật thôi.
" Dạ vậy khi nào bọn cháu có thời gian sẽ về thăm bà nhé. Mai cháu và Thiên Minh đưa bà về nhà nhé."
" Không cần đâu. Hai đứa còn công việc nữa mà."
" Đưa bà về đâu có mất nhiều thời gian. Hơn nữa đưa bà về bọn cháu mới yên tâm được."_anh cũng nói thêm.
Bà liền lắc đầu từ chối. Bà cũng già rồi, người già lại suy nghĩ rất nhiều, không muốn ảnh hưởng tới người khác nhiều.
" Dạ vậy mai bà về cẩn thận nhé."_cô nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3465309/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.