" Được rồi. Con ra ngoài."
Nói xong hắn gôm đồ đạc chuẩn bị ra ngoài ngủ một đêm. Cô thật ra cũng không quá đáng đến nỗi muốn đuổi hắn đi, chỉ là nếu hắn còn ở lại đây, sẽ làm phiền cô cả đêm mất.
" Mọi việc đã xong. Bây giờ hai đứa tách nhau ra là ổn rồi. Mẹ cũng về phòng ngủ đây."_bà ấy đi một mạch ra ngoài.
Cô vẫn ngồi ở đó, nhìn hắn lấy gối chuẩn bị ra ngoài. Đây là phòng của hắn mà, cô cũng không nỡ thấy hắn khổ sở nên bèn cầm cái chăn lúc nãy đưa cho.
" Chăn của anh."
" Em ngay cả giữ tôi lại cũng không muốn?"_hắn hỏi.
Cô không dám nhìn thẳng mặt hắn, chỉ cúi xuống. Không phải người kím chuyện trước vẫn là hắn sao? Ngủ ở ngoài một đêm cũng không đến nỗi nào. Coi như cho hắn chút không gian yên tĩnh mà suy nghĩ thêm về chuyện hôm nay.
" Được rồi. Không nói chuyện cũng không sao. Chúng ta còn nhiều thời gian mà. Không vội."_hắn đóng cửa phòng rồi ra phòng khách nằm.
Cả một đêm hắn trằn trọc không ngủ được. Cũng không hiểu hôm nay là ai nhập lấy hắn, mà hắn lại can đảm đi tỏ tình, nói hết tâm tư của mình cho cô biết hết.
Dù gì hắn cũng biết mình không thể dối lòng thêm nữa, chỉ là cảm xúc của hắn quá mãnh liệt, không tiết chế nên làm cô cũng hoảng sợ, chưa kịp thời chấp nhận được.
Bây giờ hắn mới biết là cô hận hắn cỡ nào. Hắn có cảm giác như cho dù mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3439746/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.