Chào hỏi ba mẹ cũng là chuyện bình thường, cũng không rắc rối. Chung quy là Huỳnh Thiên Minh muốn dọn đi thôi.
" Có phải anh định ra ngoài để dễ dàng gặp Kim Nguyên hơn không?"
" Em thật sự nghĩ như vậy sao?"
" Không có. Chỉ là hai người yêu nhau như vậy, nếu anh ra ngoài sống sẽ dễ liên lạc với cô ấy hơn."
Hắn tự hỏi, cô nói như vậy là cô không có chút ghen nào? Tâm tình của hắn ngày càng hướng về cô vậy mà cô không nhận ra.
" Nếu tôi nói không phải. Tôi dọn ra ngoài là muốn chúng ta sống một cuộc sống đúng nghĩa vợ chồng thì sao?"
" Haa anh lo lái xe đi kìa."
Cô là sợ hắn sẽ mất tập trung nên nhắc nhở. Cuối cùng vẫn là cô cố tình né tránh không muốn đối diện với hắn.
" Em yên tâm. Trên xe là tính mạng của em, cũng là tính mạng của tôi. Tôi sẽ không để xảy ra chuyện gì đâu."
" Huỳnh Thiên Minh…anh rất khác."
" Bây giờ em mới nhận ra à?"
" Không phải là không nhận ra…mà là không muốn nhận ra."
Hắn nhìn cô, thấy cô không được vui lắm.
" Có phải tối hôm qua tôi đã nói gì với em không?"
" Lời nói của người say có tin được không?"_cô trực tiếp hỏi hắn.
" Lời say là lời thật lòng…"
Cô chỉ cười một cái, song liền nhìn ra cửa sổ xe ngắm khung cảnh xung quanh. Mặt của cô bỗng nhiên đỏ lên, chỉ là cô nhớ lại câu nói hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3422930/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.