" Nhưng em đang bị thương phải tịnh dưỡng nhiều."
" Anh mau đi tắm đi. Tắm tối quá sẽ không tốt cho sức khỏe đâu."
" Sao em lại quan tâm tôi vậy? Em không hận tôi sao?"
Hắn ngồi xuống đầu giường, cô mỉm cười mà nắm lấy tay hắn.
" Hận anh để làm gì chứ? Anh là chồng tôi, chúng ta phải chung sống trong một năm. Vậy một năm này, sao không hòa thuận."
Hắn liền cười, cô suy nghĩ đơn thuần quá. Suy cho cùng, chỉ có mỗi hắn là không nhìn thấu cái gì cả.
" Vết thương còn đau không?"
" Đã lành nhiều rồi. Chỉ là đi lại vẫn còn hơi đau một chút."
" Vậy cứ nằm trên giường đi. Mọi việc cứ để người chăm sóc làm."
" Anh lo lắng quá rồi. Tôi chưa tàn phế mà."
Hắn đưa tay sờ lên bụng của cô. Xoa xoa vài cái.
" Bác sĩ có kê thuốc trị sẹo cho em không?"
" Bác sĩ rất chu đáo. Hơn nữa, anh Thiên Ân còn mang qua một lọ thuốc."
Cô lấy cho hắn xem, hắn nhìn liền biết ngay đây là loại tốt, nhưng thuốc này chỉ bán nội địa, chứng tỏ là anh của hắn đã ra tận nước ngoài để mua.
" Anh ấy quan tâm em quá nhỉ?"
" Tôi định không nhận. Tôi biết anh không thích…nhưng mà nếu không nhận sẽ rất khó xử."
" Có thêm một loại thuốc cũng tốt. Không để lại sẹo cho em là được."
Cô bất ngờ vì hắn nói như vậy. Nếu là trước đây hắn sẽ làm ầm ĩ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3420458/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.