Chương trước
Chương sau
Bà ấy vồ đến ôm chầm lấy cô, suýt chút là quên luôn cả đứa con rễ đi cùng.

" Chào con."_ba của cô tiếp lời.

" Hai đứa ngồi đi. Mẹ xuống bếp nấu một vài món."

Bà ấy hớn hở nhưng bị cô cản lại. Cô có mua ít đồ, định là sẽ tự mình nấu ăn, xem như cũng là lời cảm ơn hắn.

" Ba mẹ cứ ngồi đấy. Để con gái xuống bếp nấu, lâu lâu con mới về mà."

" Đúng rồi. Ba mẹ để Tiểu Thư chuẩn bị, để con phụ cô ấy một tay."

" Như vậy phiền hai con quá, đến chơi mà còn."

" Không sao đâu ạ."_cô mỉm cười.

Bà ấy nắm lấy tay con gái âu yếm, xem ra lâu ngày không gặp liền nhớ như vậy. Dù gì cô cũng là con gái rượu của bọn họ.

" Con gái của mẹ. Xem con gầy ra kìa."

" Con ăn uống không được sao?"_ba cô hỏi.

" Con không có. Chắc do con không lớn nổi nữa."

Cô sợ ba mẹ lo nên không muốn đề cập nhiều đến vấn đề đó. Là do Huỳnh Thiên Minh nuôi cô không được tốt.

Có lẽ như hắn chưa thể hòa nhập được với gia đình nên cũng không nói được nhiều. Hắn ngồi im lặng mà nghe cuộc trò chuyện giữa ba người. Gia đình cô cũng nghe qua những lời đồn đoán về Huỳnh Thiên Minh. Mọi người cho hắn là người kiêu ngạo, khó gần…hơn nữa chỉ biết có ăn chơi.

Nhưng hôm nay gặp hắn, tiếp xúc nhiều hơn mới thấy, hắn cũng rất chửng chạt, mặc dù hắn không tốt với cô, nhưng đối với người lớn hắn luôn kính cẩn, tôn trọng.

Cô thấy hắn có vẻ trầm tư, cô biết hắn chưa hòa nhập được nên bèn nói chêm.

" Thiên Minh có mua một ít thuốc bổ cho ba mẹ. Con nói ba mẹ không cần nhưng anh ấy vẫn nhất quyết mua cho bằng được."

" Cảm ơn con nhé. Lần sau đừng khách sáo như vậy, chúng ta là gia đình cả mà."

" Chuyện nên làm cả mà ạ."_hắn nói.

Gia đình cô rất khác gia đình hắn, gia đình hắn hiếm khi ngồi thân mật nói chuyện như vậy, hầu như chỉ cần ngồi chung đã xảy ra xung đột. Ở nhà cô hắn cảm nhận được sự ấm áp.

" Ba mẹ ở đây nhé. Con xuống bếp chuẩn bị nấu một ít đồ ăn."

" Anh phụ em."_hắn đi theo cô.

" Vậy hai đứa cùng làm đi."_mẹ cô nói.

Hắn cứ lẽo đẽo theo sau cô, hắn biết đây không phải địa bàn của hắn.

Hai người xuống bếp lần quần với nhau, cô nhờ hắn nhặt rau, nhưng chuyện này trước giờ hắn chưa bao giờ làm qua.

" Anh có làm được không vậy?"

" Như này đúng chứ?"

Cô liền phì cười, hóa ra nhặt rau hắn cũng chưa từng làm qua bao giờ. Hắn đúng là chỉ phù hợp để làm công tử thôi.

" Như thế này này. Nhìn cho kĩ nhé."_cô làm sơ qua cho hắn xem.

Hắn chăm chú nhìn cô làm thử, xem ra hắn cũng muốn thể hiện mình là chàng rễ tốt trong lòng ba mẹ rồi.

" Anh học được chưa?"

" Ừm."_hắn gật đầu.

" Vậy nhặt hết mớ rau này là được rồi. Còn lại tôi sẽ tự làm."

Hắn ngồi chú tâm nhặt hết mớ ra mà cô giao phó. Xong việc hắn liền tự mình đi rửa rau, không cần cô nhắc.

" Cần anh giúp gì nữa không?"_hắn hỏi.

Hắn là đang sợ người khác phát hiện nên đổi cách xưng hô với cô. Đúng là cô có chút không quen.

" Anh?"_cô khó hiểu.

" Đúng. Đổi cách xưng hô cho đến khi về nhà."

" Ừm."_cô cũng đồng ý.

Cô ngượng ngùng mà gọi hắn bằng anh và xưng em.

" Vậy anh…xem giúp em nồi canh này nhé."

" Được."

" Nào anh nếm thử xem có vừa ăn chưa?"_cô múc một vá canh cho hắn nếm thử.

Hắn cũng đưa miệng đến húp thử ngụm canh của cô.

" Nóng quá."_hắn giật mình.

Cô bất ngờ vì cô đã thổi cho nguội trước rồi mà.

" Có nóng lắm không?"_cô lo lắng.

" Rất nóng."

" Đâu anh đưa em xem."

Cô thổi thổi vào chỗ vết bổng mà hắn nói.

" Đã đỡ hơn chưa?"_cô hỏi.

Chỉ thấy hắn đang đắm đuối nhìn vào bờ môi của cô. Hắn tự dưng lại nuốt nước bọt.

" Sao vậy?"_cô quơ tay lấy sự chú ý của hắn.

Lúc này hắn mới giật mình lấy lại điềm tĩnh. Hắn giật nắm lấy tay đang quơ của cô.

" Tiếp tục đi."_hắn nói.

Cô mới quay lại trạng thái, cô quay về gian bếp tiếp tục nêm nếm món ăn.

" Canh vừa ăn rồi."

" Ồ."_cô trả lời.

Trong bữa ăn.

" Hai đứa ăn nhiều vào một chút. "_mẹ cô nói.

" Đúng rồi Thiên Minh. Ba nghe nói con tiếp nhận vị trí tổng giám đốc của công ty đúng chứ?"_ba cô hỏi.

" Dạ đúng rồi ạ."

" Ba thấy con rất có tố chất lãnh đạo. Chỉ là không biết vì sao người ta đều nói con không tốt. Bây giờ ba mới biết bọn họ đều sai."

" Chắc bởi vì bọn họ ghen tị với anh ấy đó ạ."_cô nói.

Hắn gấp một miếng thịt rồi để vào bát cho cô.

" Em ăn nhiều một chút. Đừng để gầy quá ba mẹ không yên tâm."

" Em biết rồi."

Cô cũng gấp cho ba mẹ, và cho hắn. Ăn xong mọi người trò chuyện thêm một lúc thì cũng đến giờ đi ngủ.

Tối đó.

" Anh đi tắm sớm đi. Ở đây thời tiết rất lạnh, tắm trễ không tốt cho sức khỏe."

" Ừm."

Nói rồi hắn cũng soạn đồ đi tắm.



" Cóc cóc cóc."_tiếng gõ cửa phòng.

Cô ra mở cửa thì thấy mẹ mình đang đứng chờ bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.