" Anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu."
" Cô không hiểu hay giả vờ không hiểu?"
Cô không muốn tiếp chuyện với hắn nữa bèn đi lại sofa ngồi rồi đọc sách. Hắn vẫn chưa chịu bỏ qua cho cô, hắn giật lấy quyển sách trên tay cô tiếp tục hỏi.
" Cô là đang sợ tôi phát hiện nên muốn lẫn tránh à?"
" Tôi ngay thẳng. Có gì mà phải sợ anh?"
" Ngày mai cô đến công ty, được làm việc chung với anh tôi chắc cô vui lắm nhỉ?"
Cô giành lấy cuốn sách từ hắn nhưng không được, hắn giơ nó thật cao, khiến cô nhón người nhảy lên nhưng vẫn không chụp được. Cô ngã nhào vào lòng hắn.
" Trả cho tôi. Rốt cuộc anh muốn gì?"
" Cô đang giả vờ ngã để ôm lấy tôi à? Cô đúng là tham lam, tôi và cả anh tôi cô đều muốn?"
Hắn toàn nói mấy lời vô tri, cô có cãi cũng khônh cãi lại hắn. Cô không nói nữa, bèn ngồi xuống lấy một quyển sách khác.
" Cô đúng là giả ngay thơ hay thật. Chẳng trách anh tôi lại thích cô đến vậy. Sao tôi nhìn mãi không thấy cô có điểm nào đáng để yêu nhỉ?"
" Tôi rất vui vì anh không yêu tôi. Cảm ơn anh nhiều."_cô nói.
Hắn tức giận ra mặt, cô nói ít nhưng câu nào cũng đều khiến hắn khó chịu. Hắn quăng quyển sách vừa nãy xuống đất. Rồi bỏ đi qua giường. Hắn giận giống như con cún con vậy.
Ngày mai hắn và cô đều sẽ đến công ty, ở đó hắn sẽ gặp Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-roi-yeu/3398100/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.