Phạm Chính Uy có chút khựng lại nhưng nhanh chóng bước đi
" Ông thực sự nghĩ sẽ có thứ tình cảm bù đắp lại tình cha con ư?"
Tuyết Ly từ phía xa đi đến, nãy đến giờ cô vẫn luôn nghe cuộc trò chuyện giữa họ
Thật nực cười, bản thân ông ta còn không mang lại tình thương dành cho cô thì lấy quyền gì nhờ người khác mang tình thương cho cô
Giọng nói Tuyết Ly có chút run run, dù sao hôm nay cô cũng muốn bộc bạch tâm sự, sau khi nói xong mới có thể nhẹ nhàng mà bước lên xe hoa
Phạm Chính Uy quay lại nhìn con gái, gương mặt vô cùng bình thản không hề có một giọt nước mắt nào nhưng nếu để ý kĩ có thể thấy khoé mắt vẫn còn đỏ
"....."
" Tại sao ông lúc nào cũng làm theo ý mình, ông đã bao giờ nghĩ đến tôi chưa"
Tuyết Ly ngước nhìn ông giọng nói thể hiện rõ sự căm phẫn xen chút nghẹn ngào
Ông luôn dùng quyền lực của bản thân để tự quyết tất cả, điều này khiến cô cảm thấy ản thân không hề được tôn trọng
Cứ như một món hàng tùy ý người khác sử dụng
"...."
" Lên tiếng đi chứ? Tại sao lại im lặng, tôi cảm thấy ông thật buồn cười, lúc nào cũng thể hiện uy quyền nhưng sao bây giờ lại làm vẻ đáng thương"
" Ba.... Ba xin lỗi"
" Ngoài xin lỗi ra ông có thể làm gì khác hả?"
" Ba..... Hai mấy năm qua ba luôn dùng uy quyền của bản thân để bắt ép con, ba thực sự xin lỗi, sau khi mẹ con con bỏ đi ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-phai-chong-ngoc/966231/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.