Tuyết Ly ngồi đấy một lát thì thấy Hạnh và Phát Điền đi vào
Rõ ràng khi ở bên ngoài cả hai còn đi chung, vậy mà khi bước vào nhà đã giả vờ như không quen biết đường ai nấy đi
Tuyết Ly bất giác mỉm cười, nhìn họ cứ như là đôi trẻ yêu nhau bị hai bên gia đình ngăn cấm nên lén lút
Thấy Tuyết Ly đang ngồi đấy, Hạnh có chút chột dạ, cô không biết là Tuyết Ly đã thấy được những gì
" Hạnh, sao em cứ đứng thững người ở đó thế? đến đây nói chuyện"
Tuyết Ly mỉm cười nhìn Hạnh, ban đầu cô chỉ định ngồi đây hóng gió trời, ai ngờ lại thấy được nhiều cảnh không nên thấy đến vậy
Nhìn gương mặt ngại ngùng của Hạnh làm cho cô càng thêm hứng thú trêu ghẹo
Kể ra Hạnh và Phát Điền cứ tưởng là không hợp ai ngờ lại hợp không tưởng, Phát Điền từ sau khi trở về con người thật thì rất lạnh lùng không còn cái vẻ ngây thơ như ngày đầu, ở trong nhà rất ít nói chuyện. Hạnh thì lại là một cô bé đáng yêu hoạt ngôn, nếu lần đó không phải Hạnh đứng ra làm chứng thì Tiến Minh đâu kịp thời có mặt mà giải cứu cô khỏi tên biến thái kia
Hai người cứ như hai mảnh ghép đối lập nhưng lại vô cùng ăn ý với nhau, đúng là quy luật bì trừ
" Tam thiếu phu nhân, cần em giúp gì không ạ?"
Hạnh vội vàng chạy đến hỏi, từ sau khi Tuyết Ly xuất viện, Hạnh luôn là người làm bên cạnh Tuyết Ly
Cô bé coi Tuyết Ly như là chị gái, luôn quan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-phai-chong-ngoc/966221/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.