Ngày hôm sau, Tiến Minh nhận được tin tên cưỡng hiếp Tuyết Ly đã tự sát chết, bên pháp y đã đưa ra kết luận là dùng thuốc độc tự sát
Tiến Minh cảm thấy rất tức giận, anh đã chậm một bước, anh tin chắc rằng tên đấy không tự sát là có người hại
Nếu hắn bị buộc tội gây thương tích thì cũng chẳng đến mức tử hình vì vậy chẳng việc gì mà lại kết liễu mạng sống của mình
Nhưng tại sao bên pháp y cũng kết luận tự sát thì anh nhất thời không hiểu, cần phải điều tra
Anh có gọi hỏi Hạnh, nhưng cô cũng chỉ tặc lưỡi trả lời rằng tình hình hôm nay của Tuyết Ly vẫn chẳng có tiến triển gì, vẫn cứ nằm im đấy không chút dấu hiệu tỉnh, chỉ có thể tiếp tục sự sống dựa vào máy móc
Tiến Minh thở dài, anh đi ra ban công ngồi nhìn những bông hoa hồng đang héo úa, có lẽ là vì vài hôm nay anh lo nhiều việc nên chẳng ai tưới nó, nghĩ vậy Tiến Minh cũng đứng dậy lấy nước tưới
Vừa tưới anh vừa nhớ đến Tuyết Ly
" Nè anh phải tưới như vầy, không được tưới nhiều, cây mà uống nhiều nước sẽ no quá bể bụng chết đấy"1
Tuyết Ly dùng những lời nói đơn giản nhất để chỉ anh tưới cây, cô cũng dặn dò không được tưới nhiều nước
Nghĩ lại anh vừa buồn cười nhưng trong lòng lại nhói lên liên hồi
Tưới cây xong anh cũng pha một ly trà ngồi trong phòng bắt đầu xử lí công việc, anh vẫn còn công ty vẫn còn nhiều kế hoạch nên sớm giải quyết
Đợi đến nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-phai-chong-ngoc/966211/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.