Tuyết Ly không quan tâm hai người phụ nữ kia đánh nhau thế nào, cô nhàn nhã cầm những túi đồ lên 
Về phía Khánh Ngọc, sau khi bị kéo ta khỏi Nhã thì liền được Tiến Bình giữ lại, gương mặt cô ta vẫn rát tức giận, nhìn Nhã bằng ánh mắt có thể ăn tươi nuốt sống 
" Chị dâu, chẳng lẽ chị quên những gì ban nãy hứa với tôi?" 
Tuyết Ly nhìn Khánh Ngọc điềm tĩnh nói, lần này cô đang nắm lợi thế dại gì mà không ép cô ta chứ 
Cứ nghĩ đến chuyện cô ta vô duyên vô cứ đánh mình, còn nói mình là kẻ ăn cắp nữa là muốn phát điên lên dạy cho ả ta bài học 
" ừm.... ờ..... xin lỗi" 
Gương mặt Khánh Ngọc không có tí nào là thành ý cả, nhưng vì cô ta không còn cách nào khác nên đành phải chấp nhận xin lỗi 
" Chẳng có tí thành ý nào?" 
Tuyết Ly bĩu môi, hôm nay cô phải dạy cho con mụ này biết xin lỗi người khác là như thế nào 
Từ khi cô đến đây mụ ta luôn tìm cách bắt bẻ cô, thật là đáng ghét 
" cô? " 
" Tôi làm sao? Chị nắm đầu đánh tôi trước mặt người làm, đã vậy còn đổ oan cho tôi là đồ ăn cắp, nếu hôm nay chị không tử tế xin lỗi tôi thì.... " 
Vừa nói Tuyết Ly vừa săn tay áo lên đi về phía Khánh Ngọc 
Câu nói lấp lửng cùng với hành động này của Tuyết Ly làm Khánh Ngọc có chút e sợ, cô ta chỉ có miệng nói, còn hành động thì chẳng được gì 
Khánh Ngọc sợ hãi chạy về sau lưng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-phai-chong-ngoc/237653/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.