“Chân Tần Di đau, tôi giúp cô ấy thoa thuốc! Anh tới thật đúng lúc, tôi còn có chút việc ở dưới, chuyện này giao cho anh!”
Lăng Mục Dương quay đầu cười nói, cẩn thận đặt chân của cô xuống, đứng dậy gật đầu với Tần Di rồi ra ngoài.
Từ đầu đến cuối mặt Nghiêm Dịch Trạch đều đen xì, muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu.
“Sao anh lại tới đây?” Tần Di nhíu mày hỏi một câu, Nghiêm Dịch Trạch quay đầu nhìn cửa sắc mặt âm trầm nói, “Các người đều như thế rồi anh còn có thể không đến sao?”
“Nghiêm Dịch Trạch, ý của anh là gì? Anh như thế là đang xúc phạm tôi!”
Sắc mặt Tần Di lạnh xuống, lại nhớ đến hình ảnh của Nghiêm Dịch Trạch đỡ Lăng Lâm vừa xong làm cô thấy rất khó chịu.
“Anh không có ý đó!” Nghiêm Dịch Trạch nhìn tất chân ở một bên mím chặt môi.
“Có hay không trong lòng rõ ràng!” Tần Di trừng mắt liếc anh, “Tôi dù sao cũng đã nói sự thật với anh, còn anh có tin hay không thì tùy!”
Nói xong Tần Di đi tất vào, đi giày cao gót chậm rãi từng bước đi ra ngoài.
“Em định làm gì?” Nghiêm Dịch Trạch ở sau lưng kéo cô lại, nhìn chằm chằm vào mắt cá chân hơi đỏ của cô, “Em màu ngồi đi, anh tới bóp rượu thuốc cho eml”
“Không cần lòng tốt của anh!" Tần Di đẩy anh ra chịu đựng đau đi ra ngoài, vừa đi chưa được hai bước liền bị anh ôm ngang lên, Tần Di khẩn trương hô lên, “Nghiêm Dịch Trạch, anh muốn làm gì? Thả tôi xuống!”
Nghiêm Dịch Trạch phớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nhanh-voi-thieu-gia-ac-ma/1785896/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.