Lăng Lâm đi đến trước mặt
Nghiêm Dịch Trạch, giơ tay muốn sờ
mặt anh thì người đang nhắm mắt lúc
này bỗng nhiên mở mắt, ngồi dậy cười
như không cười nhìn cô.
“Dịch Trạch, anh…anh…” Tay Lăng
Lâm dừng tại giữ không trung vẻ mặt
không thể tin được.
Sau khi bỏ thuốc vào vang đỏ,
Nghiêm Dịch Trạch đáng ra sẽ ngủ đến
ngày hôm sau nhưng giờ không hiểu
sao bỗng nhiên tỉnh dậy, đây rốt cuộc
chuyện gì?
“Tôi làm sao?“
“Không…không có gì!” Mặt Lăng
Lâm cứng ngắc cố nặn ra một nụ cười
giả vờ quan tâm nói, “Em thấy anh
uống say nên đang muốn đưa anh về!”
“Thế thì cám ơn nhé!” Nghiêm
Dịch Trạch híp mắt nhìn khoé miệng
đang giương lên của cô, “Nhưng mà
thế này chắc không cần, tôi vẫn chưa
say! Không còn việc gì thì tôi về trước đây!”
Nghiêm Dịch Trạch nói xong đứng
dậy muốn quay người ra ngoài thì Lăng
Lâm không cam tâm đưa tay túm lấy
anh, “Dịch Trạch, đừng… đừng đi!”
“Còn gì nữa không?” Nghiêm
Dịch Trạch tránh tay của cô nhàn nhạt
lườm cô, “Vợ tôi còn ở nhà đợi tôi! Có
chuyện gì hôm khác lại nói
“Dịch Trạch, em yêu…” Lăng Lâm
còn chưa nói xong mắt tối sầm, chậm
rãi ngã trên mặt đất.
Nghiêm Dịch Trạch lằng lặng nhìn
cô ngã xuống khóe miệng kéo lên ý
cười lạnh quay người sải bước ra ngoài.
Ngoài cửa, La Kỳ thấy anh đi ra
gật đầu, “Cậu chủ!”
“Làm rất tốt!”
Nghiêm Dịch Trạch hài lòng nhìn
anh gật đầu rồi khen một câu.
“Là chuyện tôi lên làm! Có cần tôi
thông báo cho Âu Nhược Lan đưa cô
Lăng Lâm…”
“Cậu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nhanh-voi-thieu-gia-ac-ma/1785881/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.