Nghiêm Dịch Trạch về đến nhà
đúng lúc ăn cơm, bà Nghiêm thấy mỗi
anh trở về thì nhíu mày hỏi, “Dịch
Trạch, Lăng nha đầu đâu, sao hai con
không cùng nhau trở về?”
“Con không biết ạ!” Thấy Nghiêm
Dịch Trạch cố ý giả ngu, bà Nghiêm lắc
đâu cười, “Con còn ở trước mặt bà nói
dối, bà còn nghe nói hai đứa tay trong
tay ra ngoài đấy.”
“Bà nội, con không biết thật! Con
với chị Lăng Lâm đang chơi ở ngoài
chị ấy đột nhiên nhận được điện thoại
rồi để lại con rời đi! Con đợi rất lâu
cũng không thấy chị ấy quay lại! Dịch
Trạch lúc đầu còn muốn mời chị ấy
đến nhà chúng ta ăn cơm!”
Thấy anh thất vọng cong môi bà
Nghiêm cũng không hỏi nữa rồi bảo
anh nhanh ngồi xuống ăn cơm.
Nghiêm Dịch Trạch vừa ngồi
xuống liền quay sang cười với Tần Di
gọi cô, “Vợ ơi!”
Tân Di gật đầu với anh thuận
miệng nói, “Nhanh ăn đi!”
Rồi không để ý đến anh nữa.
Nghiêm Dịch Trạch ngốc thấy cô như
thế thì trông rất mất mát. Cô ăn cơm
xong chào bà Nghiêm một tiếng rồi lên
lầu, ai biết chưa đi được hai bước
Nghiêm Dịch Trạch hấp tấp theo sau.
Đi lên tầng hai thấy bốn bề vắng
lăng, Tần Di tò mò hỏi, “Anh theo tôi
làm gì?”
“Tất nhiên là về phòng rồi!”
Nghiêm Dịch Trạch cười như
không có chuyện gì, Tần Di nhướng
mày,“Anh đùa tôi đấy à? Bình thường
anh cũng không về phòng sớm như
thế? Có chuyện gì nói đi!”
“Ở đây nhiều người để ý, chúng ta
vào phòng nói!” Nghiêm Dịch Trạch
quan sát bốn phía, lôi kéo Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nhanh-voi-thieu-gia-ac-ma/1785873/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.