Hiểu Nguyệt gọi cho Giai Giai, nói với Giai Giai là đi thăm Cố Thần đang ở trong bệnh viện. Bạch Hiểu Nguyệt còn cố ý nói Cố Thần bị thương nặng. Ai biết được Giai Giai giống như không quan tâm, khoảng thời gian trước không phải Giai Giai nói là Cố Thần không tệ, biết anh bị tai nạn xe cộ sau một chút phản ứng cũng không có, huống chi là nói lo lắng.
“Giai Giai, cậu không sao chứ! Có phải gần đây cậu có chuyện gì không?” Bạch Hiểu Nguyệt thấy Giai Giai không giống ngày thường, bộ dạng không có tinh thần, cô có chút lo lắng.
VietWriter
“Không có việc gì, mình đang lo lắng việc không kịp bản thảo, không phải đến cuối tháng rồi sao. Được rồi, chờ mình hoàn thành xong bản thảo sẽ tới tìm cậu chơi. Muốn như vậy mình phải tập trung tư tưởng, bằng không không kịp lại bị biên tập thúc giục.”
“Này, cái kia…” Bạch Hiểu Nguyệt còn chưa nói xong, Trần Giai Giai đã cúp mát. Bạch Hiểu Nguyệt cảm thấy, chắc chắn là Giai Giai có chuyện gì đó giấu cô. Tan làm cô phải đi đến đó xem tình hình Giai Giai như thế nào mới được.
Nhưng Bạch Hiểu Nguyệt do dự, đi thăm Cố Thần trước hay là đến xem tình hình của Giai Giai trước, thì Vân Thiên Lâm gọi điện đến.
“Tối nay, anh có một số việc phải xử lý, có thể khuya lắm mới về nhà. Ở bệnh viện đã có Lăng Phong chăm sóc Cố Thần, em không cần phải đến bệnh viện. Chờ anh xong việc, sẽ cùng em đến bệnh viện.”
“Cố Thần, anh ấy không có việc gì chứ?”
Đọc nhanh ở VietWriter
“Không có việc gì, cậu ấy không nghiêm trọng như em tưởng đâu, không cần phải lo lắng.” Nói xong, Vân Thiên Lâm lại dặn dò vài câu, lúc này mới chờ cô tắt mát trước. Bạch Hiểu Nguyệt nhìn di động một hồi đến ngây ngẩn, anh nói sẽ về trễ, được rồi, đây cũng có thể là một dịp may.
Bạch Hiểu Nguyệt nghĩ cô có thể đến chỗ của Giai Giai xem cô ấy như thế nào, vừa hay Vân Thiên Lâm không có ở nhà, cô không cần phải báo cáo với anh.
Hạ quyết tâm, Bạch Hiểu Nguyệt quyết định không nói cho Giai Giai biết trước, nhân cơ hội đi qua xem cô muốn biết thời gian gần đây bận cái gì đến nỗi không có thời gian gặp cô.
Vân Thiên Lâm cúp điện thoại, mày hơi hơi nhăn lại, đứng ở hành lang nhìn ra bên ngoài. Lăng Phong mời từ phòng bệnh đi ra, liền thấy Vân Thiên Lâm đứng ở đó, tâm tình như không tốt lắm.
Nếu đổi lại là anh, phỏng chừng tâm tình cũng sẽ như Vân Thiên Lâm bây giờ. Trong nhà có một người vợ, còn ở bên ngoài người yêu cũ đã trở về đang nằm bệnh viện. Còn Cố Thần tỉnh lại nói hai ba câu liền đi ngủ tiếp.
Lăng Phong và Vân Thiên Lâm cũng không hỏi bọn họ xảy ra chuyện gì, đều là anh em cả cho nên bọn họ đều hiểu hết. Chỉ là Lăng Phong không biết, Vân Thiên Lâm đối với chuyện của Chu Nhã Tĩnh sẽ xử lý như thế nào.
Anh nghĩ nghĩ, tiến lên vài bước đứng bên Vân Thiên Lâm nói: “Cậu muốn ăn gì không? Mình đi mua.”
“Không cần.”
Sở dĩ Vân Thiên Lâm không muốn nói thật cho Bạch Hiểu Nguyệt biết bởi vì sợ cô sẽ suy nghĩ lung tung, lại khiến chính mình lo lắng một phen. Anh với Chu Nhã Tĩnh bây giờ không còn gì nữa, nếu như anh cố tình giải thích, ngược lại chẳng phải tình thế sẽ càng tệ hơn.
Nhưng bộ dáng Vân Thiên Lâm lúc này xem ra rất rối rắm, Lăng Phong không biết Vân Thiên Lâm sẽ xử lý ra sao.
“Thiên Lâm, cậu còn ở đây rối rắm cái gì. Chị dâu tốt như vậy, cậu còn ở đây vọng tưởng cái gì. Dù sao thì mình cảm thấy chị dâu so với Chu Nhã Tĩnh tốt hơn ngàn vạn lần, chính cậu cũng phân biệt được điều đó. Và cậu cũng đừng quên, chính cậu đã kết hôn rồi.”
Tuy rằng so sánh bề ngoài Chu Nhã Tĩnh với Bạch Hiểu Nguyệt, thì Bạch Hiểu Nguyệt sẽ không bằng Chu Nhã Tĩnh, cô ta chính là một nữ thần trong truyền thuyết. Nhưng anh vẫn cảm thấy, người thích hợp với Vân Thiên Lâm hơn chính là Bạch Hiểu Nguyệt. Anh không hy vọng nhìn thấy Bạch Hiểu Nguyệt đau khổ.
Vân Thiên Lâm mày nhăn lại hỏi: “Cậu có ý gì?”
“Ý tứ của mình đều rất rõ ràng, nếu như cậu làm tổn thương đến chị dâu, bất quá chúng ta đừng làm anh em nữa.”
Vân Thiên Lâm nhìn Lăng Phong, anh như thế nào lại không biết, cô ngốc này lại có một vị trí đặc biệt trong lòng người anh em của anh. Lăng Phong còn mở miệng ra nói giúp, xem ra cô ấy rất được lòng mọi người.
“Nhìn cái gì mà nhìn, trong lòng cậu không phải đã rất rõ ràng sao? Cậu xem chị dâu đối xử tốt với cậu cỡ nào, cậu đành lòng làm cô ấy tổn thương không? Việc này không cần nghĩ cũng biết nên xử lý như thế nào. Cậu đó, đừng có bày ra bộ dáng lụy tình, âu sầu nữa, mình ở ngoài nhìn vào còn chịu không nổi. Nếu cứ như vậy, sớm muộn gì cậu cũng sẽ biến thành bộ dáng giống A Thần. Được, rồi, mình đi mua chút đồ gì ăn.”
“Mình đã nói mẹ Ngô chuẩn bị thức ăn đem lại đây rồi, không cần phải đi mua nữa.” Lăng Phong lúc này mới nhớ tới, trong nhà Vân Thiên Lâm còn có một người nấu ăn. Nãy giờ anh cứ lo lắng không biết ăn cái gì, xem ra là lo lắng vô ích.
Chuyện Cố Thần xảy ra tai nạn, không có thông báo cho người nhà biết, nếu như bị chú Cố biết, còn không biết họ sẽ khổ sở cỡ nào. Tối hôm qua Lăng Phong định gọi điện thoại thông báo tình hình cho Cố gia biết nhưng đã bị Vân Thiên Lâm cản lại.
Ăn cơm xong, Vân Thiên Lâm nhìn Lăng Phong liếc mắt một cái, Lăng Phong lập tức hiểu ý, lấy cớ rời đi khỏi phòng bệnh, còn thuận tiện giúp họ đóng cửa cẩn thận. Trong phòng chỉ còn lại Vân Thiên Lâm và Cố Thần, Cố Thần biết rõ, kế tiếp Vân Thiên Lâm muốn làm gì, nhưng mà anh coi như là không biết.
“Chuyện này cậu tính giải quyết như thế nào? Lại giống như trước đây?” Cố Thần trầm mặc không nói, chính anh cũng không biết nên giải quyết thế nào, không muốn lựa chọn. Mỗi lần đến thời điểm lựa chọn, anh lại hy vọng thêm một cơ hội nữa, chờ cô quay đầu.
“Nếu như cậu vẫn giữ thái độ đó. Vậy thì chuyện này mình sẽ tự xử lý, không cần cậu phải nhún tay vào.”
Cố Thần nghe Vân Thiên Lâm nói thế, ngẩn ra, với thủ đoạn của Vân Thiên Lâm, để cậu ta ra tay, hẳn là… “Thiên Lâm, việc này mình sẽ tự…”
“Chuyện này không còn là của một mình cậu nữa, mình là người anh em với cậu, sẽ không trơ mắt nhìn người đàn bà kia đùa giỡn với mạng sống của cậu đâu. Mình đã cho cô ta rất nhiều cơ hội, cậu nói cậu có thể xử lý tốt, nhưng đây là lần thứ bao nhiêu rồi. Mình không muốn buổi tối đang đi ngủ lại nhận được cuộc điện thoại thông báo người chết chính là cậu. Lúc trước mình đã đáp ứng qua với cha của cậu, phải quan tâm chăm sóc cậu thật tốt. Nếu như cậu có chuyện gì, cậu có nghĩ tới bọn họ hay không?”
Nhìn bộ dạng sa sút, tinh thần uể oải của Cố Thần, Vân Thiên Lâm lại một trận hỏa nổi lên. Lúc này đây, anh sẽ không mặc kệ Cố Thần muốn làm gì thì làm nữa, chuyện này càng giải quyết nhanh càng tốt, chấm dứt nhanh chóng mọi chuyện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]