“Còn ngủ, đều không phải tại anh, sao anh không gọi em dậy đi làm…” Bạch Hiểu Nguyệt một bên trách anh, một bên đem quần áo mặc vào, đột nhiên cô sửng sốt nhìn Vân Thiên Lâm.
Gương mặt yêu nghiệt kia đang nhàn nhạt cười cười, Bạch Hiểu Nguyệt nghĩ có chút không đúng ở đây, như thế nào…Anh còn đang ở nhà, không có khả năng giờ nghỉ trưa anh chạy về nhà.
“Em ngốc thật, hôm nay là cuối tuần.”
Bạch Hiểu Nguyệt mới phản ứng trở lại, hôm nay là cuối tuần, nói cách khác, cô không cần phải đi làm, khó trách Vân Thiên Lâm lại ung dung ở nhà, chỉ là hiện tại anh quần áo đang mặc không phải là ở nhà, cô có chút không rõ.
“Anh muốn đi ra ngoài sao?”
“Không phải em muốn đi bệnh viện thăm Cố Thần? Ăn xong, chúng ta cùng đi.” Bạch Hiểu Nguyệt thiếu chút nữa quên đi chuyện này, cô gật gật đầu chạy nhanh đến phòng tắm rửa mặt.
Nhìn bộ dạng hoang mang, rối loạn của cô, Vân Thiên Lâm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, thật đúng là hết cách với cô. Thói quen sinh hoạt của cô không đúng, anh phải tìm ra biện pháp giúp cô trị khỏi cái tật hấp ta hấp tấp này mới được.
Dọc theo đường đi, Bạch Hiểu Nguyệt ở trong đầu vẫn đang suy đoán, Chu Nhã Tĩnh kia, rốt cục trông như thế nào.
Có thể trở thành bạn gái của Vân Thiên Lâm, nhất định là một mỹ nữ, không giống với cô, hình dáng bình thường, bề ngoài chẳng có gì nổi bật. Bạch Hiểu Nguyệt nghĩ nghĩ, lại không có tự tin. Đối phương chắc chắn là một nữ thần.
“Suy nghĩ cái gì đấy?”
“Em đang suy nghĩ, có phải cô ấy của anh là một đại mỹ nhân không?”
“Không phải nói là không để ý? Nếu như có là mỹ nhân thì cũng chỉ là bạn gái cũ. Vợ của anh còn không phải là em.”
Những lời này tuy sến súa nhưng mà nói chung là dễ nghe, ngồi ở trong xe, Bạch Hiểu Nguyệt không khỏi cười mỉm. Nếu như Chu Nhã Tĩnh có xinh đẹp thì coi như cô lại có dịp được nhìn ngắm một đại mỹ nhân thôi, cô trước giờ luôn sùng bái cái đẹp cơ mà. Với lại kể từ khi bước vào thế giới của anh, Bạch Hiểu Nguyệt nhìn những người bên cạnh Vân Thiên Lâm đều là sắc vóc hương trời, khiến cho cô phải mở rộng tầm, nhìn đến chán chê.
“Em trước giờ vẫn luôn thích những người anh chàng ngời ngời, những mỹ nữ xnh đẹp, đương nhiên với bạn gái cũ của anh, em cũng có hứng thú. Với ánh mắt của vị đại nhân tổng tài nhà em, chắc chắn là không hậu cũng là nữ thần.”
Đại nhân tổng tài nhà em? Cô ngốc này lại nói anh như thế. Hình như cảm giác cũng không tệ lắm, Vân Thiên Lâm tâm tình rất tốt.
“Ý của Vân phu nhân là em lúc trước coi trọng gương mặt của anh?”
“Đó là điều đương nhiên, gương mặt của anh khi ngắm làm cho người ta cảm giác rất thoải mái, căng thẳng cũng hóa thành không. Nếu như anh mà không bảo trì cho tốt, coi chừng lãng phí tài nguyên.”
“Nhìn Bạch Hiểu Nguyệt bộ dáng nghiêm trọng, Vân Thiên Lâm cười lên tiếng: “Vậy sao! Xem ra anh phải bảo dưỡng gương mặt này cho tốt, ngày nào đó em bỏ đi, anh đi tìm ai khóc đây.”
Bạch Hiểu Nguyệt trong đầu đột nhiên nghĩ tới, Vân Thiên Lâm không tìm thấy cô, liền ngồi dưới đất bộ dạng khóc lớn, chắc chắn sẽ rất buồn cười. Đột nhiên lúc này cô nhìn Vân Thiên Lâm không giống lúc nãy, gương mặt đùa giỡn biến mất.
Dáng vẻ của anh kia, có thể hay không…lực sát thương càng mạnh?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]