Bỗng dưng vào một ngày đẹp trời không báo trước, cô lại nhận được một cuốn sổ màu đỏ, Thẩm Nhược Tâm không thể tưởng tượng được nhéo mình một cái, cười trộm, rất đau.
“Bảo bối, anh đi gọi điện thoại một chút, em đợi anh ở đây một chút.” Thẩm Nhược Tâm nhìn cuốn sổ đến phát ngốc, gật gật đầu, thấy thế nào cô cũng là xinh đẹp nhất trong tấm hình này, cô rốt cục cũng đã kết hôn, không còn độc thân nữa, gả cho người đàn ông mà cô yêu. Thật là tốt, về sau cô không cần phải vụng trộm lén lút khi gặp anh nữa.
Lưu Huân chạy đến phòng vệ sinh, lập tức gọi điện thoại cho Vân Thiên Lâm.
“Vân thiếu, tôi đã làm theo ý của ngài, vừa mới đăng ký kết hôn với Thẩm Nhược Tâm xong, chúng tôi còn đang ở cục dân chính chưa có rời đi.”
“Được rồi, bây giờ cậu kêu Thẩm Nhược Tâm đi nói rõ ràng với Cố Thần, làm cho Cố Thần không còn hy vọng gì nữa.” Lúc này, Lưu Huân mới hiểu rõ được ý đồ của Vân Thiên Lâm, Vân Thiên Lâm căn bản là không hy vọng Thẩm Nhược Tâm với Cố Thần ở bên nhau, cho nên mới bảo hắn đi kết hôn với Thẩm Nhược Tâm.
Bất quá, Lưu Huân nhớ tới cái dự án đó, hắn có thể có được quyền hành của công ty, Lưu Huân liền không do dự chấp nhận yêu cầu của Vân Thiên Lâm.
Chờ cho anh an tọa ổn định ngồi ở vị trí điều hành công ty, anh phải làm cho những người khinh thường anh trước kia đều phải sáng mắt ra, xem Lưu Huân hắn rốt cục có bao nhiêu năng lực. Những tên khinh thường anh lúc trước chỉ đáng xách dép cho hắn mà thôi, đến cả giày còn không có cơ hội.
“Được, tôi đồng ý giải quyết chuyện này cho tốt, sẽ làm ngài vô cùng hài lòng.” Vân Thiên Lâm không muốn nghe mấy lời của Lưu Huân sau đó, nhanh chóng tắt điện thoại. Vân Thiên Lâm nhìn nhìn thời gian, anh chỉ có chút lo lắng, không biết Cố Thần sẽ có phản ứng gì.
Trước kia, anh không làm như vậy bởi vì sợ Cố Thần đau lòng, nhưng tình hình trước mắt anh không thể không làm. Nếu sau này Cố Thần trách anh cũng được, miễn là bảo toàn mạng sống cho cậu ấy là được.
Lưu Huân từ nhà vệ sinh trở ra, thấy Thẩm Nhược Tâm đang nhìn tờ giấy hôn thú ngẩn người, hắn cười cười đi lên. Hắn nghĩ thầm, người phụ nữ này đúng là vật may mắn bên cạnh hắn. Dáng người tốt, khuôn mặt xinh coi như anh tiện tay nhặt về, chỉ cần về sau cô ta không can thiệp vào cuộc sống sinh hoạt của anh là được.
“ Chúng ta đi đến bệnh viện một chuyến nào.”
Vẻ mặt Thẩm Nhược Tâm kỳ quái nhìn hắn, đang yên đang lành sao lại đi bệnh viện làm gì.
“Em không nhớ rõ sao, trước đó không lâu, Cố Thần xảy ra tai nạn đang nằm bệnh viện. Chúng ta hiện tại đã kết hôn, em là vợ của anh, chẳng lẽ còn muốn bên ngoài nói em là vị hôn thê của người khác sao?
Hay là em vẫn luyến tiếc tiền của Cố Thần.” Lưu Huân ra vẻ bộ dáng tức giận, Thẩm Nhược Tâm nhanh chóng lắc đầu giải thích.
“Không phải, căn bản em không có nghĩ như vậy, em tưởng đã phủi sạch quan hệ với Cố Thần từ sớm rồi, vậy thì chúng ta liền đi bệnh viện tìm anh ta, đem mọi việc nói cho rõ ràng, làm cho anh ta không cần dây dưa không rõ nữa. Nhớ tới người đàn ông đó thật là phiền muốn chết đi được.”
Lưu Huân vừa lòng cười cười, ôm lấy thân hình mềm mại hướng đến chiếc Audi đi qua.
Cố Thần lúc này đang được Giai Giai tới thăm và mang canh đến cho anh. Cố Thần nói không cần phải làm phiền tự mình mang đồ ăn đến cho anh, Giai Giai lấy cớ là mệnh lệnh của Vân Thiên Lâm. Sự xuất hiện của Giai Giai thường xuyên của Giai Giai trong phòng bệnh VIP làm cho các bác sĩ và hộ lý đều âm thầm cho rằng Trần Giai Giai chính là bạn gái của Cố Thần.
“Giai Giai, kỳ thật là anh đã tốt lên nhiều rồi, tại sao mọi người vẫn chưa cho anh xuất viện.”
“Bác sĩ nói, dạ dày của anh không tốt lại chưa điều trị dứt điểm, nếu như dạ dày chuyển biến xấu có thể chuyển sang giai đoạn nặng hơn cần phải phẫu thuật sẽ gây phiền phức thêm cho mọi người. Lớn như vậy rồi, còn không biết tự chăm sóc bản thân mình, được rồi, anh đừng làm ồn em nữa, để em chuyên tâm viết bản thảo nào.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]