Chương trước
Chương sau
Chương 138


Nếu nói Lý Khanh Vũ cũng thích Bạch Hiểu Nguyệt, vậy thì anh và hắn không phải nên đứng trên cùng một chiến tuyến sao, cùng nhau đối phó với Vân Thiên Lâm.


Trình Lãng sẽ không bao giờ biết được là bởi vì Trình Lãng làm tổn thương Bạch Hiểu Nguyệt quá nhiều, cho nên Lý Khanh Vũ mới lựa chọn hợp tác với Vân Thiên Lâm.


“Được, mong Trình tổng nói được thì làm được.”


“Vân thiếu, chuyện này tôi nhất định sẽ xử lý tốt, hy vọng Vân thiếu thông cảm cho sự tắc trách của Vinh Thăng, hôm nào tôi sẽ trực tiếp đến xin lỗi.” Anna đứng bên cạnh cũng chỉ có thể cười làm hòa, nhưng Vân Thiên Lâm căn bản không để ý tới cô ta, xoay người nắm lấy tay Bạch Hiểu Nguyệt, hai người cứ như vậy rời khỏi hội trường tay trong tay.


Một hồi không khí yên lặng như tờ cứ như vậy qua đi, cho đến khi Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt đi một khoảng xa, cả hội trường mới thở hắt ra, thật sự…quá mức làm cho người ta kinh sợ một phen.


Đám người đi rồi, ánh mắt Trình Lãng dừng lại trên người Vương Lily và Triệu Thiến Thiến, sau đó lại nhìn về phía Bạch Vân Khê. Bạch Vân Khê trầm mặc không dám nói lời nào, cẩn thận thăm dò, sợ lúc này sơ sẩy một chút lại chọc tức Trình Lãng nổi giận. Chuyện xảy ra vừa rồi, thật là cái gì cô cũng không biết.


“Hai người các người, bắt đầu từ ngày mai không cần phải đi làm nữa.” Nghe được Trình Lãng nói, Vương Lily với Triệu Thiến Thiến hoàn toàn thất thần, xụi lơ trên mặt đất. Bọn họ thật sự rất hối hận về hành động ngu ngốc của mình hôm nay, bọn họ không biết hậu quả lại nghiêm trọng như vậy, thật vất vả lắm hai người mới có thể có được một công việc như hiện tại, cứ như vậy bị sa thải, sao có thể cam tâm được.


Triệu Thiến Thiến không cam lòng chính mình cứ như vậy bị đuổi việc, sau này không có việc làm, phải làm thế nào bây giờ. Đắc tội với Vân thiếu, cô về sau đừng mong có thể ở thành phó Y này tồn tại, với thủ đoạn của anh ta, cô căn bản không có khả năng ở thành phố này tìm được việc làm.


“Vân Khê, cô phải giúp bọn tôi, cô không thể tuyệt tình như vậy được, tốt xấu gì chúng ta cũng là chị em tốt, mà thấy chị em tốt gặp phải chuyện thì không nên ra tay tương trợ sao? Đừng có đuổi việc bọn tôi có được không, thất nghiệp rồi bọn tôi sau này thế nào đây, Vân Khê, tôi cầu xin cô.”


Bạch Vân Khê chính mình cũng không dám hé răng, Triệu Thiến Thiến còn cố tình kéo cô vào cuộc, nắm lấy tay cô không buông tay. Bạch Vân Khê nhăn mày lại, nhẫn tâm hất tay Triệu Thiến Thiến ra, từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt đang hoảng hốt của Triệu Thiến Thiến.


Hai người phụ nữ này làm gì không làm lại đi làm chuyện ngu xuẩn, đi theo cô đã không giúp ích được gì thì thôi, lại còn giở thói thường ngày gây chuyện. Bây giờ cô với Trình Lãng sắp cử hành hôn lễ rồi, ngàn vạn lần một chút sơ sẩy cũng không được huống gì chuyện này lớn đến vậy, bảo cô giúp thì giúp thế nào.


Cho nên…không thể trách được Bạch Vân Khê cô.


Bạch Vân Khê cười lạnh một tiếng: “Tôi đã cảnh báo trước với các cô, đừng có gây chuyện, là các người không nghe lời tôi lại làm bậy ở hội trường này. Hiện tại đi đến cớ sự này cũng là hậu quả mà hai người chịu lấy, đừng có cầu xin tôi, tôi không thể giúp được hai người đâu. Tự mà giải quyết cho tốt!”


“Bạch Vân Khê, cô cũng đủ tàn nhẫn, chuyện đã đến nước này liền rũ bỏ thân phận coi như không quen biết chúng tôi có phải không? Cô đã quên những chuyện mà trước kia chúng tôi giúp cô, vì cô mà làm nhiều chuyện xấu.”


Lúc Bạch Vân Khê vừa chuyển tới công ty chi nhánh, toàn bộ văn phòng chẳng ai vừa mắt với Bạch Vân Khê, là hai người các cô giúp Bạch Vân Khê nên cô ta mới có được như ngày hôm nay. Hiện tại hai người bọn cô xảy ra chuyện, Bạch Vân Khê liền trở mặt làm như không quen biết hai người bọn họ.


“Hai người các người giúp gì được cho tôi? Đi theo tôi, không phải các cô cũng được hưởng lợi, bao nhiêu quần áo, mỹ phẩm cao cấp không đủ? Hai người nên thức thời một chút, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, trong lòng chính mình là rõ nhất.”


Bạch Vân Khê xoay người, ngồi xổm xuống dưới, nhéo mặt Triệu Thiến Thiến, vỗ vỗ mặt vài cái, không để bụng cười cười đứng lên. Rồi Bạch Vân Khê xoáy người hướng Trình Lãng đi theo.


Bạch Vân Khê nói những lời đó xong rồi rời đi, Triệu Thiến Thiến và Vương Lily vẫn còn lảng vảng mấy câu đó trong đầu. Một Bạch Vân Khê như vậy, lần đầu tiên hai người bọn họ nhìn thấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.