“Cô nói lại lần nữa thử xem, ai là người đi quyến rũ đàn ông.” Giọng điệu âm trầm, làm cho mọi người không nhịn được sởn tóc gáy lên, Bạch Vân Khê đang cầm đôi đũa trong tay thoáng chút run rẩy, cô thế nhưng bây giờ lại cảm thấy Bạch Hiểu Nguyệt bộ dáng rất giống với Vân Thiên Lâm, ngữ khí cũng y chang như vậy.
Cô khẳng định là mình xuất hiện ảo giác, nhưng cô nghĩ lại lời của Trình Lãng nói hôm qua, Bạch Hiểu Nguyệt không thể xảy ra chuyện ở công ty, không phải Vinh Thăng sợ RV mà là hiện tại Vinh Thăng không thể xung đột chính diện RV.
Nếu Bạch Hiểu Nguyệt xảy ra chuyện gì, cô tuyệt đối tin tưởng Vân Thiên Lâm sẽ không nhân nhượng mà trực diện đối đầu với Vinh Thăng. Nhưng Bạch Vân Khê lại không khống chế được bản thân mình đố kỵ ghen ghét, cô tạm thời nén lại chưa ra mặt thì hơn.
Bạch Hiểu Nguyệt bước từng bước đến trước mặt Lý Vân, ánh mắt lạnh lùng. Lý Vân đang trong cảm giác vui sướng đắc ý thì đột nhiên tỉnh lại, cả người run lên. Một thực tập sinh nho nhỏ, sao trên người lại có loại khí thế này, nhất định là cô xuất hiện ảo giác rồi.
“Nói thì nói, cô cho rằng, tôi lại sợ cô sao. Nếu như cô không phải dựa vào thân thể mình thì Vân thiếu có thể cho cô cái vị trí Vân phu nhân sao? Tôi nói cho cô biết Bạch Hiểu Nguyệt, hôm nay tôi phải nói rõ cho mọi người biết cô là loại người thế nào?”
Đã đi đến bước này rồi, Lý Vân không thể lùi lại được nữa, nếu sợ thì sau này ở công ty này cô còn mặt mũi nào để nhìn đồng nghiệp. Mặc kệ kết quả thế nào, hiện tại cô không muốn thua Bạch Hiểu Nguyệt.
Chỉ là một ả nha đầu thôi, sao có thể dập tắt khí thế của cô được.
Cũng không biết làm sao, bí bách quá, ma xui quỷ khiến thế nào Lý Vân lại đưa tay lên, mọi người đều trợn ngược to mắt mà nhìn một màn này. Chẳng lẽ Lý Vân muốn ở nhà ăn động thủ, dù sao đối phương cũng là Bạch Hiểu Nguyệt.
Mọi người đều khẩn trương, đến cả thở cũng không dám, nếu bàn tay này thật dừng lại trên mặt Bạch Hiểu Nguyệt sẽ thế nào?
Đột nhiên nhà ăn trở nên yên tĩnh, truyền đến một âm thanh của bàn tay vang lên, hết thảy mọi chuyện đều phát sinh ở trước mắt. Lý Vân ngây ngốc nhìn khuôn mặt đứng trước chính mình, sắc mặt Bạch Hiểu Nguyệt âm trầm.
Vừa mới…Thanh âm của bàn tay kia là thế nào, tay cô còn chưa kịp làm gì… Không sai, Lý Vân còn chưa kịp đánh Bạch Hiểu Nguyệt, thì đã bị Bạch Hiểu Nguyệt đi trước một bước, một tay khác giơ lên đánh bách một cái trực tiếp, toàn bộ nhà ăn đều nghe được.
Ngay lập tức, nhà ăn yên tĩnh không một tiếng động, tất cả mọi người như ngừng hô hấp, ngơ ngác nhìn quyền uy của Bạch Hiểu Nguyệt, này…Cô ta thật sự chỉ là một thực tập sinh thôi sao? Trách không được, lại bị Vân thiếu nhìn trúng, quả nhiên là không giống với người bình thường.
Không đợi Lý Vân phản ứng lại, Bạch Hiểu Nguyệt lại đánh thêm một cái tát nữa.
“Cái tát thứ nhất chính là cô dám làm tôi hại Tô Na bị thương, còn cái này chính là dám động thủ với tôi.”
“Cô…”
Không đợi Lý Vân nói, Bạch Hiểu Nguyệt ngay sau đó tát tiếp một cái nữa, đánh Lý Vân đến hoa mặt chóng mày, nửa ngày cũng chưa phản ứng lại được.
“Còn cái thứ ba chính là cô đẩy tôi. Bạch Hiểu Nguyệt tôi nếu có thù ắt sẽ trả, nếu cô không trêu chọc tôi thì tôi cũng sẽ không đáp trả. Khuyên cô một câu, hãy tự quản cái miệng mình cho tốt, kẻo có ngày không nói được.”
Bạch Hiểu Nguyệt nói xong, không để ý đến mọi người trong nhà ăn, mang Tô Na rời khỏi hiện trường, hướng về phía cô đi đến. Qua một hồi, toàn bộ nhà ăn lại vang thêm một tiếng vang của đồ ăn.
Bạch Vân Khê hất tung toàn bộ đồ ăn trên bàn xuống đất, lạnh lùng đứng lên, cũng không quay đầu lại, hướng về phía cửa đi đến. Qua một hồi lâu, Lý Vân mới phục hồi lại tinh thần, cô cứ như vậy…Bị một thực tập sinh đánh tới tận ba cái, đây không phải là mơ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]