Chương trước
Chương sau
Tuy rằng cô lường trước được chính mình sẽ đối mặt với tình huống này như thế nào, nói cho chính mình không cần phải để ý quá nhiều người khác nói gì, dị nghị cái gì, những lời đồn đãi đó đều chỉ là vô căn cứ mà thôi.


Tô Na thực sự không yên tâm cho Bạch Hiểu Nguyệt, cho rằng Bạch Hiểu Nguyệt chỉ đang cố gắng không sao, thừa dịp giữa giờ trưa ăn cơm, Tô Na mời Bạch Hiểu Nguyệt đi đến một tiệm bánh ngọt, an ủi Bạch Hiểu Nguyệt cho tốt, để cô mau chóng vui trở lại.


Ai biết đâu lại oan gia ngõ hẹp, gặp phải một đám ruồi bọ chán ghét.


“Ay, cứ tưởng là ai, hóa ra là Vân phu nhân Bạch Hiểu Nguyệt. Tôi không có nhìn lầm đi!” Người nói chuyện chính là một thư lý của Trình Lãng, chỉ là hiện tại mấy cô thư ký với trợ lý đều đã là người đi theo Bạch Vân Khê nịnh hót cô ta, chỉ sợ là cố ý tới đây gây phiền toái.


“Không mở miệng? Không phải nói là rất lợi hại sao? Đem bạn gái cũ của Vân Thiên Lâm bức đến mức tự sát, xem ra là chúng ta vẫn nên tránh xa cô ta một chút, không cẩn thận là chúng ta cũng bị bức đến mức nhảy lầu đó.”


Tô Na nghe xong định đứng lên giúp Bạch Hiểu Nguyệt nói lý lẽ, thì bị Bạch Hiểu Nguyệt một phen cản lại.


Loại sự tình này, vẫn là cô nên làm cho ra lẽ thì mới mong có thể lấy lại được sự thật.


“Con mắt nào của cô thấy tôi bức người khác đến nhảy lầu? Cô như vậy rõ ràng, hay là…” Trên mặt Bạch Hiểu Nguyệt lộ ra nụ cười sâu không lường trước được, Bạch Hiểu Nguyệt đang nói chuyện với cô thư ký chợt dừng lại đánh giá trên người cô ta.


Phụ nữ thật đúng là, chỉ vì muốn vuốt mông ngựa mà căn bản không sợ chết. Mấy ngày trước Lý Vân là một ví dụ điển hình nhất, vậy mà những người này còn muốn cô ý chọc vào cô, chẳng lẽ không sợ mình trở thành Lý Vân thứ hai sao?


Bạch Hiểu Nguyệt nhớ rất rõ, sau khi kết thúc chuyện ở nhà ăn, Lý Vân lập tức bị cuốn gói rời khỏi công ty. Từ một công ty lớn như Vinh Thăng bị đuổi đi, muốn làm chỗ khác e là cũng không ai dám thu nhận cô ta.


Bạch Hiểu Nguyệt đoán những điều này không hề sai, trước khi tìm đến đây bọn họ đắn đo không ít.


Nhưng tin tức trên tạp chí không phải đã nói Vân thiếu vì muốn cứu người phụ nữ mình yêu mà bất chấp nguy hiểm hay sao?


Vả lại Bạch Vân Khê cũng đã nói, Vân thiếu với Bạch Hiểu Nguyệt chỉ là kết hôn chớp nhoáng, hai người quen nhau không bao lâu, cứ cho là thích đi thì đó cũng chỉ là có cảm tình thôi chứ chắc gì đã yêu.


Đều nói đàn ông không phải là đối với mối tình đầu nhớ mãi không quên sao, hơn nữa Chu Nhã Tĩnh so vơi Bạch Hiểu Nguyệt ưu tú hơn rất nhiều, rất phù hợp với vị trí làm vợ của Vân Thiên Lâm. Nếu chuyện này làm lớn, khẳng định người của Vân gia nhất định sẽ vào cuộc, đến lúc đó Vân Thiên Lâm không còn có quyền quyết định một mình nữa.


Nói không chừng, Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt bởi vì chuyện này mà còn ly hôn, đến lúc đó Bạch Hiểu Nguyệt cũng hết kiêu ngạo. Một bước trở lại người bình thường, mấy người các cô cũng đều bình yên vô sự. Sự thật Bạch Hiểu Nguyệt có thể gả vào cho Vân gia, nếu được nhìn thấy cô ta bị đuổi ra khỏi Vân gia, đương nhiên các cô đều sung sướng hả dạ.


Cho nên các cô khi nhìn thấy Bạch Hiểu Nguyệt với Tô Na cùng nhau rời khỏi công ty tới tiệm bánh ngọt đối diện, không chút do dự liền đi theo xem trò gì. Nếu không có trò gì để xem, thì bọn họ sẽ tìm thời cơ nói móc méo, làm cho Bạch Hiểu Nguyệt ở giữa chốn đông người một phen bẽ mặt, như vậy lại càng thống khoái.


Đây đúng là những phụ nữ có tâm lý kỳ quái trên thế giới, chính mình không có được đồ của người khác, thì người khác cũng không được có nó. Một khi có cơ hội bỏ đá xuống giếng, tuyệt đối không buông tha.


Có người nguyện ý vì Bạch Vân Khê mà ra mặt đắc tội, cô ta thích nghe ngóng nhưng sẽ không để mình tự làm mà nhờ một người khác. Chỉ cần ngồi bên cạnh là có thể nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Bạch Hiểu Nguyệt, đó mới là thú vui của Bạch Vân Khê.


Bạch Vân Khê cô chính là thiên kim tiểu thư, trong tương lai là thiếu phu nhân của Trình gia, loại việc nhỏ này đương nhiên không cần đích thân cô phải động vào.


Chỉ là trong phút chốc, một đám người mang ý xấu, đa số đều đang xem Bạch Hiểu Nguyệt sẽ làm thế nào. Bạch Hiểu Nguyệt không để bụng, cô sớm đã quen với loại chuyện này, thậm chí có loại cảm giác thường quen. Trước kia không phải Bạch Vân Khê vẫn hay làm vậy với cô, cho nên sớm đã không còn bất ngờ nữa.


“Cô nói hươu nói vượn cái gì, trên weibo không phải viết rất rõ ràng sao? Ngay cả trên tạp chí cũng có, tuy rằng tôi không biết cô dùng thủ đoạn gì, làm cho Vân thiếu cho người xóa mấy tin đó nhưng đã có rất nhiều người xem qua. Tin tức có thể gỡ bỏ nhưng đều sẽ không thể nào quên được nội dung đó. Tôi đã sớm biết, cô không phải là người phụ nữ an phận, càng lớn càng trở nên trơ trẽn, hạ tiện. Nguyên một văn phòng kỹ thuật đều là đàn ông, cũng đủ để cho cô phát huy kĩ năng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.