Chương trước
Chương sau
Lăng Phong với Cố Thần đánh nhau nửa ngày cũng không phân được thắng bại, chỉ có thể chờ mong hai con người trên sàn thi đấu đấu một trận long trời lở đất, có cái hay mà xem. Thật đã lâu rồi Lăng Phong và Cố Thần chưa xem qua bộ dạng đánh nhau của Vân Thiên Lâm.

Bọn họ còn nhớ rất rõ, trận đánh cuối cùng trong quân đội, đối phương có bao nhiêu là thảm. Lăng Phong thầm ở trong lòng cầu nguyện cho Lý Khanh Vũ, hy vọng Vân Thiên Lâm có thể hạ thủ lưu tình.

Cố Thần nhìn qua Lăng Phong một cái, trên mặt chính là viết hai chữ ngu ngốc. Làm bạn với Vân Thiên Lâm bao lâu như vậy, lại không biết tính Vân Thiên Lâm, cậu ta có bao giờ biết đến bốn chữ hạ thủ lưu tình.

“Chỉ giáo!” Vân Thiên Lâm nhìn bước chân Lý Khanh Vũ, đã đoán được thực lực của đối phương, nhìn Lý Khanh Vũ bề ngoài khiêm tốn, nhưng thực chất bên trong không hề đơn giản. Là người thừa kế của Lý gia, không thể không có khả năng tự bảo vệ mình, sao có thể không biết gì về mấy thể thao mạnh được.

Vân Thiên Lâm thực chờ mong biểu hiện của Lý Khanh Vũ, hy vọng Lý Khanh Vũ sẽ không làm anh thất vọng. Anh đã lâu lắm rồi chưa gặp qua đối thủ.

Lý Khanh Vũ nắm kiếm trong tay, tất cả mọi người đều cho rằng Lý Khanh Vũ sẽ là người xuất thế trước, hắn nhấc chân tiến tới về Vân Thiên Lâm tung kiếm, Vân Thiên Lâm cũng đỡ được lưỡi kiếm. Động tác của hai người rất nhanh, Lý Khanh Vũ bắt đầu công thành chiếm đất rất mãnh liệt, nhưng Vân Thiên Lâm không nhanh không chậm vẫn luôn ở thế phòng thủ, không có một chút tấn công.

Bạch Hiểu Nguyệt ở dưới nhìn lên có chút sốt ruột, Mộ Dung Tình nhìn cục diện hai người đấu kiếm, Mộ Dung Tình cười cười: “Thắng bại có thể rõ rồi, Vũ là người thích rèn luyện thân thể cho nên thân thủ rất nhanh nhẹn, Vân thiếu bị bại trận cũng là chuyện bình thường.”

Thời điểm Mộ Dung Tình nói ra, nét mặt rất hâm mộ, cho rằng Lý Khanh Vũ nhất định sẽ chiến thắng, không có nghĩ đến thực lực của Vân Thiên Lâm cũng rất lợi hại.



Vốn dĩ là Bạch Hiểu Nguyệt đang lo lắng cho Lý Khanh Vũ, nay lại được nghe Mộ Dung Tình nói thế, cô thầm cầu mong Vân Thiên Lâm sẽ không sao.

Trên sàn thi đấu, hai thân hình vẫn không ngừng chuyển động, Vân Thiên Lâm vẫn chưa ra thế tấn công.

Lý Khanh Vũ cảm thấy Vân Thiên Lâm chỉ phòng thủ như là xem thường anh, không coi anh là đối thủ, trong lòng nổi giận hẳn lên.

“Tại sao lại không tấn công, là khinh thường tôi?” Vân Thiên Lâm càng là như vậy, Lý Khanh Vũ lại càng không phục. Người anh thích lại gả cho anh ta, anh có cái gì không bằng Vân Thiên Lâm chứ, tại sao ông trời lại đối xử với anh không công bằng, trong mắt của Bạch Hiểu Nguyệt chỉ có người đàn ông này.

Mà anh lại bị Bạch Hiểu Nguyệt từ chối. Anh chỉ có thể từ đằng xa lẳng lặng đứng nhìn về phía Bạch Hiểu Nguyệt, một mình đơn độc liếm láp vết thương, sự hận ý không cách nào che giấu được mà phun trào ra, mọi người đều cảm giác được cảm xúc của Lý Khanh Vũ có chút không bình thường như ban đầu. Trong các bộ môn thể thao thắng thua không quan trọng, quan trọng là người thi đấu thể hiện hết tinh thần thượng võ của mình. Nhưng rõ ràng Lý Khanh Vũ rất xem trọng việc thắng thua, là anh cố ý biến trận đấu này thành một cuộc thù hằn.

“Nguyệt Nguyệt là của tôi, ngay từ lúc bắt đầu cô ấy đã thuộc về tôi. Mặc dù anh chư bao giờ từ bỏ ý định cướp Nguyệt Nguyệt từ tay tôi, nhưng cho dù thế nào thì anh cũng không cướp được đâu.” Hai người đối thoại lẫn nhau, nhưng chỉ có hai người bọn họ nghe được, âm thanh cổ vũ bên dưới đã lấn át âm thanh bọn họ nói chuyện.

Vân Thiên Lâm cười, đột nhiên thay đổi chiến thuật, vốn là lui lại đằng sau một bước, nhưng Vân Thiên Lâm dừng lại đột ngột, điều này làm cho tất cả mọi người bất ngờ, Vân Thiên Lâm là muốn làm gì đây.

Vân Thiên Lâm đột nhiên dừng lại làm cho Lý Khanh Vũ bất ngờ không kịp phòng bị, thế tấn công đánh trực diện của Lý Khanh Vũ bị một đường kiếm gạt sang một bên. Đường kiếm của Vân Thiên Lâm ban đầu chỉ chống đỡ, nay lại dồn dập tiến lên phía trước. Tình thế liền thay đổi như lúc ban đầu, một người tiến, một người lùi.

Có điều bây giờ lại đổi vị trí cho nhau, người tiến là Vân Thiên Lâm còn người lùi là Lý Khanh Vũ. Ở bên dưới tất cả mọi người đều nhận ra phấn chiếm ưu thế thuộc về Vân Thiên Lâm, mà người thất thế nghiễm nhiên là Lý Khanh Vũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.