Chương trước
Chương sau
Ngày hôm trước, vị Tần Tú Nương này nổi lên xung đột với Mạnh Tú Nương, người mà hơn một tháng trước được Mộc Tình Tiêu cực kỳ coi trọng, nàng vốn tưởng rằng mình coi trọng Mạnh Tú Nương như thế, Tần Tú Nương hẳn là sẽ không làm loạn giống như kiếp trước, không nghĩ tới xung đột giữa hai người vẫn đến, chỉ là thời gian hơi chậm lại mà thôi.

Sau khi nàng nghe quản sự kể lại còn cảm khái trí nhớ của mình không tệ, gần giống như chuyện đã xảy ra ở kiếp trước.

Mạnh Tú Nương đã chọn một nhóm tú nương làm học đồ ở trong tú trang, làm đúng bổn phận dạy dỗ bọn họ trong gần một tháng, kết quả nhanh chóng khiến cho Tú Trang Nam thành lấn át Tú Trang Trương thị ở Bắc Thành, Mộc Tình Tiêu lúc này chính thức đề cử bà làm phó quản sự, bà lại dựa vào năng lực của mình trở thành người có uy vọng cao nhất trong tất cả các phó quản sự.

Trong lòng Tần Tú Nương không phục, ỷ vào có quan hệ với Nhị phu nhân, đã mang theo thân tín của mình lập mưu đồ hãm hại Mạnh Tú Nương thay thế vật liệu thêu chất lượng cao do thêu trang cung cấp đổi thành vật liệu thêu chất lượng kém hơn để trục lợi, còn trộm châm pháp do Mạnh Tú Nương sáng tạo ra.

Mạnh Tú Nương ngày thường đối xử cởi mở với mọi người, không ít người biết trong nhà bà túng quẫn khốn khó, huống hồ thời gian bà đến thêu trang không lâu, làm việc trầm ổn khiêm tốn, chỉ có một bộ phận tú nương thường xuyên làm việc với bà mới hiểu rõ cách làm người của bà, Tần Tú Nương đã ở Tú trang chờ đợi hai năm hai năm, lại là trường tụ thiện vũ*, còn có chút quan hệ với đông gia, hòa thuận và quen thuộc với hầu hết mọi người.

* Trường tụ thiện vũ: Có đủ điều kiện thì làm gì cũng được, chẳng khó khăn gì, ví như tay áo dài múa giỏi.

Vấn đề này vừa xuất hiện, trong Tú trang nhất thời nghị luận sôi nổi, hơn phân nửa người đều thiên về Tần Tú Nương, nhưng bởi vì chứng cứ không đủ mạnh nên vẫn chưa giải quyết.

Nhị phu nhân được muội muội ủy thác, đến chỗ Mộc Tình Tiêu thăm dò, ý đồ nhúng tay vào việc này giúp người nhà một phen.

Mộc Tình Tiêu lại không giống kiếp trước để bà ấy đi.

Nàng kiên quyết tìm ra tất cả sự thật trong vòng hai ngày, trả lại sự trong sạch cho Mạnh Tú Nương, còn không chút lưu tình xóa tên Tần Tú Nương khỏi Tú Trang, những kẻ đồng phạm cũng bị trừng phạt thích đáng.

Không nghĩ tới hành động này sẽ liên quan đến một sự kiện lớn.

Ngày đó Tần Tú Nương tức giận đến mức trào phúng cháu trai Mạnh Tú Nương là Mạnh Trí Viễn trước mặt mọi người, bạn học với cháu trai Tần Văn Sách nhiều năm, Mạnh Trí Viễn bình thường áp đảo Tần Văn Sách trên mọi phương diện, được lão sư yêu thích nhìn trúng, nhưng vậy thì như thế nào, người trúng cử lại là cháu trai Tần Văn Sách của bà, Mạnh Trí Viễn rõ ràng thi rớt rồi, cũng không biết lúc trước đã cho lão sư canh mê hồn gì lại coi trọng hắn như vậy! Mạnh Trí Viễn còn lớn hơn Tần Văn Sách hai tuổi, lại phải khổ học thêm ba năm nữa, nhưng phụ thân bệnh nặng trong nhà lại không đợi được hắn, thật sự là bất hiếu đến cực điểm!

Mạnh Tú Nương sau khi thủ tiết trở về sống với huynh trưởng, một nhà nương tựa lẫn nhau, trên vai vốn mang gánh nặng trong nhà, cho dù là người trầm ổn kiên cường đến đâu thì khi miệng vết thương bị người ta vạch trần trước mặt mọi người, cũng khó có thể chống đỡ.

Đúng lúc Mạnh Trí Viễn thuận đường muốn cùng cô cô về nhà, đụng phải cảnh tượng này ở cửa Tú trang, nhất thời vô cùng xấu hổ và phẫn nộ, sau khi dẫn cô cô về nhà, quay đầu đi đến nha phủ đánh trống, vừa tự thú vừa cáo trạng.

Những năm gần đây, triều đình không chú trọng đến khoa cử, luật lệ nghiêm minh nhưng quan viên phụ trách lại không quan tâm đúng mức, dẫn đến khoa cử không đủ nghiêm minh. Vào kỳ thi Hương năm nay, Mộc nhị gia vô tình biết được các nhiệm kỳ trước từng có người quyền quý mua chuộc quan chủ khảo để thay đổi phần đề tên trong bài thi của công tử trong nhà trao đổi với thí sinh đã thi qua, ban đầu hắn vốn chỉ coi là chuyện thú vị nói cho Nhị phu nhân nghe, không nghĩ tới Nhị phu nhân cầu hắn giúp cháu trai nhà mình gian lận, trong nhà có quan hệ cũng không thiếu tiền, công danh này không cần uổng phí.

Mộc Nhị gia chỉ là một quan lục phẩm, không dám làm quá mức, chỉ có thể hạ chút công phu từ chỗ quan chủ khảo. Tình cờ trong kỳ thi Hương hắn đảm nhận chức vụ có thể tiếp xúc với thông tin thí sinh, lại âm thầm điều tra, cố ý chọn một thí sinh cực kỳ thiếu tiền, chính là Mạnh Trí Viễn. Hắn phái người mang theo năm trăm lượng bạc đến bí mật thương lượng với Mạnh Trí Viễn, nhưng thực chất là cưỡng bức.



Phụ thân Mạnh Trí Viễn bệnh nặng, đúng lúc đang cần tiền gấp, đối phương lại không trêu vào được nên đã ký khế ước, nhận tiền rồi về nhà nói dối với phụ thân rằng mình đã bỏ lỡ kỳ thi, ngay cả yết bảng cũng không đi xem, càng không biết bài thi của mình lại bị đổi cho đối thủ một mất một còn cùng trường Tần Văn Sách.

Mãi đến khi nghe thấy Tần Tú Nương tức giận mắng hắn mới hồi tưởng lại, Tần Văn Sách có một người dượng làm quan, đây không phải là bí mật giữa các bạn học, mà năng lực học thức của hắn, hai người với tư cách là đối thú, hắn rõ hơn ai hết, ngày từ phòng thi đi ra, hắn còn từng đi ngang qua bên cạnh Tần Văn Sách, nghe được hắn phàn nàn với gia đình rằng minh đã thi trượt... Nhưng mà cứ như vậy hắn vẫn trúng cử.

Mạnh Trí lại nghĩ, bởi vì tính khí của hai người bọn họ không hợp nhau, Tần Văn Sách trúng cử mà hắn rớt bảng, Tần Văn Sách không đến trước mặt hắn trào phúng vài câu thì thôi còn nhiều lần bắt gặp hắn đi đường vòng, hiển nhiên là không thích hợp.

Đã đoán được kẻ uy hiếp, dụ dỗ mình chính là kẻ thù truyền kiếp, hơn nữa nhà họ Tần còn làm nhục hắn như vậy,, Mạnh Trí Viễn thật sự nuốt không trôi cục tức này, quyết định bằng bất cứ giá nào cũng phải báo quan.

Nhưng đã hơn hai tháng trôi qua kể từ kỳ thi Hương, quan khảo đã sớm trở về Thượng Kinh, việc điều tra sự việc không hề dễ dàng, huống chi còn có Mộc nhị gia ngăn cản, cuối cùng chỉ công khai việc này ra ngoài, lại nhất thời không thể kết luận ngay, Mạnh Trí Viễn thậm chí còn bị giam giữ tạm thời dưới sự giúp đỡ của Mộc Nhị gia.

Khi Mộc Tình Tiêu nghe về việc này trong lòng có loại dự cảm không tốt, trực tiếp để cho đám người Ngự Lục thừa dịp lúc nửa đêm không ai chuẩn bị, lấy đi sổ sách dưới đáy hòm của Nhị phòng.

Nhị phu nhân quản gia cẩn thận lại khôn khéo, ban đầu bất kể Mộc Tình Tiêu tặng quà gì, bà cũng ghi lại từng thứ một, dòng chảy ra ngoài cũng rất tỉ mỉ.

Bản thân nhị phòng kỳ thật không có tài sản gì, Mộc Tình Tiêu vẫn biết quan hệ chốn quan trường của chú Hai muốn lưu thông cần tiêu xài rất lớn, bởi vì không đành lòng nhìn thấy Nhị thẩm mặt mày ủ rũ, hơn nữa tiền tài của nàng thật sự quá nhiều, cho nên không chút lưu tâm đưa đến Nhị phòng, tiền vốn dùng để tiêu, chính nàng sài mấy chục đời cũng không hết, cho người nàng quan tâm thì có gì sai?

Chỉ là không nghĩ tới người nàng từng quan tâm, căn bản không đáng để nàng quan tâm mà thôi.

Đêm tối thâm trầm, Mộc Tình Tiêu chịu đựng cơn buồn ngủ dưới ánh nến, sắc mặt lạnh lùng lật xem sổ sách, rất nhanh phát hiện hơn hai tháng trước, Nhị phòng có một khoản tiền tiêu xài năm vạn lượng bạc, đột ngột không viết rõ nguyên nhân, thời gian này vừa vặn là ngay trước khi công bố kết quả kỳ thi Hương.

Nàng không khỏi tức giận, nàng không nghĩ tới Nhị phòng lại lấy tiền tài của nàng rồi dùng nó để làm loại chuyện thương thiên hại lý này.

"Ngự Lục, với quyền của các ngươi có thể nhúng tay vào vụ án của nha phủ không?"

Ngự Lục lập tức biết Mộc Tình Tiêu muốn làm cái gì, nghiêm túc nói: "Ngự Ảnh Ti ngày thường không lộ mặt nên không tiện nhúng tay vào chuyện bên ngoài, nhưng nếu thêm lệnh bài của điện hạ thì khác, cho dù là án quan trọng của Án Sát sứ ti cũng quản được.”

"Hữu dụng như vậy?" Mộc Tình Tiêu lấy ra lệnh bài mang theo bên người, nàng chỉ biết lệnh bài bằng vàng này không rẻ, còn coi như là tín vật Cố Diễn để lại cho nàng.

"Đó là đương nhiên, thấy lệnh bài điện hạ cũng giống như đích thân đến."



Mộc Tình Tiêu nghe vậy, giao lệnh bài cho Ngự Lục, nói: "Ngày mai ngươi mang theo lệnh bài cùng sổ sách đến nha phủ một chuyến, nhưng mà chút điểm đáng ngờ này hẳn là không đủ, ngươi thúc giục bọn họ nên điều tra thế nào thì điều tra như thế, không cần hạ thủ lưu tình với nhị thúc nhị thẩm ta.”

"Mộc tiểu thư, chuyện này đã xảy ra quá lâu rồi, nếu nhị thúc ngài sống chết không nhận, e rằng còn cần phải thẩm vấn cả quan chủ khảo của kỳ thi, nhưng quan chủ khảo đã không còn ở Ninh Châu, chỉ sợ sẽ qua một thời gian mới có thể ra kết quả."

"Không sao, ta chỉ cần một kết quả công chính." Nghĩ đến tiền của mình được dùng để làm loại chuyện bẩn thỉu này, nàng chỉ muốn bọn họ nhận trừng phạt xứng đáng.

Hôm sau từ sáng sớm Ngự Lục đã đến nha phủ, có lệnh bài của Thần vương và thủ đoạn của Ngự Ảnh ti, hơn nữa xuất ra điểm đáng ngờ xác thực, vụ án gian lận thi cử bởi vì Mộc nhị gia âm thầm cản trở mà bị tạm gác lại, lần nữa điều tra phán xét, lần này không có bất kỳ người nào dám cản trở, thậm chí còn phải ngoan ngoãn phối hợp.

Mộc nhị gia, Nhị phu nhân cùng với Tần Văn Sách đều được nhắc tới đại sảnh nha phủ, trên đài cao không chỉ có tri phủ đại nhân ngồi, còn có Ngự Lục đại biểu cho Thần vương, dân chúng ngoài đường xem náo nhiệt vây kín đến nước chảy không thông, trong đó còn có bóng dáng Mạnh Tú Nương, vụ án hiện đang được rất nhiều người chú ý ở Ninh Châu.

Phu phụ Nhị phòng vừa biết Thần Vương điện hạ nhúng tay, lập tức biết rằng có liên quan với chất nữ trong nhà, nhìn thấy sổ sách quen thuộc trên công đường, vừa tức giận vừa tuyệt vọng, không hẹn mà cùng ở trong lòng thầm mắng Mộc Tình Tiêu khuỷu tay rẽ ra ngoài.

Nếu chuyện này thật sự bị kết án, ba người bọn họ sẽ hoàn toàn kết thúc, khoa cử của Đại Thành mấy năm gần đây chỉ là bởi vì triều đình không coi trọng, quan lại thông đồng với nhau mới có cơ hội thừa cơ, nhưng bản thân luật pháp cũng không hề lơi lỏng.

Những kẻ gian lận trước đây đều không có việc gì, lần này vốn cũng phải qua đi, nếu không phải Mộc Tình Tiêu...

Bọn họ tràn đầy phẫn nộ, không có ý hối hận nào, ỷ vào quan chủ khảo hợp mưu không có ở đây, trên công đường sống chết không nhận, nhưng mà sau khi lui đường, thủ đoạn của Ngự Ảnh Ty cũng không phải mấy cái xương mềm bọn họ có thể chịu được.

Mấy người nhanh cóng thú nhận, còn khai ra người lúc trước thay Mộc nhị gia đi uy bức dụ dỗ Mạnh Trí Viễn, còn có quan chủ khảo lúc trước hợp mưu với Mộc nhị gia.

Hai ngày sau, vụ án này ở Ninh Châu hoàn toàn chấm dứt, Mộc nhị gia bị cách chức giáng làm thứ dân, sau khi cùng Nhị phu nhân, Tần Văn Sách chịu hình phạt, lại đeo gông diễu hành thị chúng ba ngày, cuối cùng cùng bị lưu đày cách xa ngàn dặm, trong nhà cùng chi hậu ba đời đều không thể tham gia khoa cử nữa.

Hồ sơ sẽ do người chuyên môn đưa đến Thượng Kinh, ngày sau lại thẩm vấn quan chủ khảo, vậy thì không phải chuyện của quản phủ Ninh Châu.

Về phần Mạnh Trí Viễn, Ngự Lục theo nguyện vọng của Mộc Tình Tiêu, niệm tình hắn bị uy hiếp lợi dụng lại có khổ tâm, chỉ phạt hắn giao tiền đã nhận ra, cấm thi lại một lần nữa. Mấy trăm lượng bạc đến tay hai tháng trước đã sớm bị hắn dùng trên người phụ thân bệnh nặng, cũng may Mạnh Tú Nương hiện giờ ở Tú Trang có vị trí quan trọng, Mộc Tình Tiêu mượn cớ thưởng cho bà, xem như gián tiếp giúp Mạnh Trí Viễn giao tiền.

Phu phụ Nhị phòng có vô số oán giận với Mộc Tình Tiêu, thậm chí còn muốn cầu xin nàng buông tha, nhưng cho đến khi lưu đày cũng không thể nhìn thấy nàng một lần.

Mộc Minh Trạch và Mộc Thi Lan tìm Mộc Tình Tiêu khắp Ninh Châu, mà Mộc Tình Tiêu sau khi vụ án kết thúc đã sớm trốn đến linh tuyền trang.

------oOo------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.