Chu Tử Nha hoàn toàn chết đứng khi nụ hôn đầu đời cứ thế mà bay xa theo môi của Triệu Thừa Vũ, ánh mắt càng ngày càng âm trầm hơn nhìn ai kia đang vui vẻ đứng ở trên giường, bàn tay siết chặt lại thành nắm đấm, trong lòng tự niệm
- Chỉ là một đứa con nít, chỉ là một đứa con nít thôi. Không cần phải bận tâm...
Hàng vạn từ bĩnh tĩnh bay tán loạn trong đầu của cậu, hơi thở có chút gấp rút mà gầm gừ nói
- Được chưa? Đủ rồi thì mau đi xuống cho tôi
Lời vừa dứt, Thừa Vũ còn chưa kịp trả lời lại thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Giọng nói của bác quản truyền vào
- Tiểu Nha, cậu chủ có ở trong phòng con không?
Chu Tiểu Nha đưa mắt đến nhìn con người vẫn còn chìm đắm trong kích động kia, đành bất lực thở dài đáp
- Có thưa dì, cậu ấy đang ở đây ạ
- Vậy thì phiền cháu mau dẫn cậu ấy xuống phòng ăn giúp bác nhé. Mọi người có mặt đầy đủ ở dưới rồi, đã đến giờ ăn cơm, cháu là người chịu trách nhiệm cho cậu chủ, nên cũng phải ở lại để chăm lo cho cậu ấy luôn có biết chưa?
- Rõ ạ..
Quản gia nói xong lời của mình thì cũng đi xuống nhà ăn ngay. Chu Tử Nha đứng dậy đi đến bên đâu giường, nói với Triệu Thừa Vũ
-Cậu chủ, mau xuống ăn cơm. Mọi người đang chờ cậu ở dưới đó
Họ Triệu ôm nằm thẳng chân ở trên giường, đôi mắt cười tạo thành hình trăng khuyết ra điều kiện
- Em phải xuống với anh!
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-ngoc/575304/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.