Tin tức như vậy nổ ra, e là bộ phận kinh doanh của bọn họ phải nhận công việc đến nhũn cả tay.
Nghĩ lại thì cảm thấy rất vui.
Giản Ánh Nhu chỉnh lại quần áo, ngồi thẳng lưng, chuẩn bị dùng trạng thái tốt nhất để chào đón công việc mới.
Đang vui, tất nhiên Giản Ánh Nhu không quên Tần Kính Thiên, cô cầm điện thoại gửi cho anh một tin nhắn wechat: Thì ra anh đã biết Cố thị hoàn toàn không thể làm gì được Sáng Tân, nhưng anh lại không nói với em.
Tin nhắn này của cô hơi có ý làm nũng, nhưng bản thân cô không nhận ra.
Chẳng máy chốc đã nhận được tin nhắn trả lời của Tần Kính Thiên: Để em tin anh.
Đúng vậy, từ sớm anh đã nói với cô là cô hãy tin anh, chỉ là cô quá tin vào thế lực của Cố thị nhưng lại không hoàn toàn tin tưởng Tần Kính Thiên.
Đầu ngón tay Giản Ánh Nhu cử động, lại gửi thêm một tin nhắn: Xấu xa!
Ngay sau đó lại nhận được tin nhắn của Tần Kính Thiên: Ừm.
Ừm?
Đọc một chữ này do Tần Kính Thiên trả lời, Giản Ánh Nhu không nhịn được trợn tròn mắt, một chữ “ừm” là ý gì chứ?
Là thừa nhận bản thân anh xấu xa sao?
Hơn nữa còn là tên xấu xa lạnh lùng không thích nói chuyện?
Mặc dù Tần Kính Thiên chỉ trả lời một chữ “ừm” nhưng khóe miệng Giản Ánh Nhu vẫn bất giác cong lên, trong lòng ngọt ngào.
Tất nhiên cô không nhìn thấy người đàn ông đang nhắn tin với cô cũng đang cong môi, đôi mắt lấp lánh như sao trời mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424306/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.