Julie vừa dẫn bọn họ đi lên cầu thang xoắn ốc rất dài vừa nói: “Trang phục ở lầu hai.”
Khi lên lầu, Giản Ánh Nhu phát hiện, nơi này ngoại trừ hai người bọn họ dường như không còn người khác, không có nhân viên công tác khác, cũng không có khách hàng khác… Cô không khỏi nghi ngờ, nơi này thật sự là cửa hàng sao?
Cách bày biện ở lầu hai khác với lầu một, bức tranh nổi tiếng và đồ cổ được trưng bày xung quanh lầu một không thấy bóng dáng ở tầng này. Tầng này, chỉ có vải vóc rực rỡ muôn màu và quần áo đếm không hết, dường như là biển quần áo.
Giản Ánh Nhu thấy đống quần áo này, bỗng nhiên trong lòng xúc động một trận.
Bất kể trôi qua bao lâu, bất kể không muốn nhớ lại bao nhiêu, tình yêu của cô đối với thiết kế trang phục cũng chưa bao giờ nguội lạnh.
Cô nghĩ nhiều, lại nhấc bút vẽ một lần nữa, thiết kế một bộ váy cưới hoàn mỹ cho bản thân.
Đã từng, cô từng thử, thế nhưng bộ váy cưới đó vẫn chưa chế tác xong thì đã chết trong sự phản bội tập thể của người thân và người yêu. Sau đó, cô chưa từng có suy nghĩ này.
Giản Ánh Nhu không nhịn được nhìn Tần Kính Thiên ở bên cạnh.
Tần Kính Thiên, em có thể cầm bút vẽ lên một lần nữa vì anh không?
Tần Kính Thiên cảm nhận được ánh mắt của Giản Ánh Nhu, cũng nghiêng đầu qua nhìn cô. Anh biết cô đã từng là nhà thiết kế trang phục rất có tài năng, vì sóng gió ba năm trước nên cô mới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424292/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.