“Việc của anh cũng là việc của em, em giải quyết cho anh là việc nên làm.” Giản Ánh Như cười dịu dàng, mang đến cho người ta vẻ đẹp mong manh, như thể một cơn gió thổi qua thôi cũng có thể cuốn cô ta đi luôn.
Cố Hoàng Hải đỡ Giản Ánh Như, nở nụ cười nhẹ nhàng và ân cần: “Em đã đến đây rồi thì ở lại đi, đến lúc xong chuyện thì chúng ta cùng về Kinh Đô.”
“Vâng, em nghe anh hết.” Giản Ánh Như khẽ gật đầu.
Cố Hoàng Hải lại nói: “Vậy anh về phòng với em trước.”
Giản Ánh Như lắc đầu: “Chẳng phải anh có việc phải làm à? Anh không cần lo cho em đâu, anh đi làm chuyện của anh trước đi, em tự về phòng là được rồi.”
Giản Ánh Như vừa nói xong, Cố Hoàng Hải đã ôm cô ta rồi hôn mạnh một cái, dịu giọng nói: “Ánh Như, em luôn quan tâm đến người ta như vậy, sao có thể khiến anh không thương em được đây.”
Giản Ánh Như khẽ cười, bàn tay mềm mại vỗ nhẹ lên ngực Cố Hoàng Hải: “Là vợ chưa cưới của anh, quan tâm và giải tỏa lo lắng cho anh là việc em nên làm. Anh đừng chê em nhiều chuyện là được rồi.”
Cố Hoàng Hải không nhịn được lại ôm hôn cô ta: “Anh cho người đưa em lên lầu nghỉ ngơi, sức khỏe em không tốt, đừng chạy lung tung.”
Giản Ánh Như nhìn anh ta, vẻ mặt lưu luyến: “Em muốn nhìn anh đi.”
“Vậy anh đi trước đây, em cũng đi lên sớm đi.” Cố Hoàng Hải lại dặn dò một lượt rồi mới dẫn người rời đi.
Nhìn bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424287/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.