Giản Ánh Nhu muốn ngăn cản, nhưng không thể làm gì được, bởi vì dù cô có viện cớ gì đi chăng nữa thì cũng không có tác dụng đối với Lăng Hoài Ngọc.
Cho nên tình huống hiện tại là, Tần Kính Thiên đang lái xe, cô ngồi ở ghế phụ, Lăng Hoài Ngọc thì ở phía sau sờ trái sờ phải: “Cô nhóc thối, tớ nói cậu may mắn cậu còn không thừa nhận, có thể để người đàn ông lái loại xe sang thế này nhặt được cậu, chắc chắn là cậu đã tích đức từ kiếp trước.”
Giản Ánh Nhu thật sự muốn dùng băng keo để dán miệng Lăng Hoài Ngọc lại, thậm chí cô còn muốn bế xốc Lăng Hoài Ngọc lên ném ra ngoài cửa kính xe.
Nhưng ở trước mặt Tần Kính Thiên, cô không thể làm chuyện gì khiến hình tượng của bản thân xấu đi, cho nên đành mặc Lăng Hoài Ngọc cười chê, trong lòng cô đã mắng cô nhóc kia hơn cả trăm ngàn lần.
Đã nhiều lần nhận được ánh mắt như muốn giết người của Giản Ánh Nhu, song Lăng Hoài Ngọc vẫn không để ý tới, nói không ngớt miệng.
Lăng Hoài Ngọc ngồi ở ghế sau, hơi chồm về phía trước, hỏi: “Anh Tần, anh và Giản Ánh Nhu đã đăng ký lâu như vậy rồi, định lúc nào mới tổ chức hôn lễ?”
Nghe câu hỏi của Lăng Hoài Ngọc, Giản Ánh Nhu giành đáp lời: “Hôn lễ chỉ là hình thức mà thôi, có tổ chức hay không cũng không ảnh hưởng gì. Hơn nữa tớ cảm thấy như bây giờ cũng không có gì là không tốt.”
Bởi vì bọn họ đã đăng kí kết hôn từ rất lâu nhưng Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424284/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.