Giản Ánh Nhu đứng dậy ngồi cạnh Tần Kính Thiên, nhìn lướt qua bàn ăn, mười mấy đĩa đồ ăn lớn nhỏ, phần lớn đều là món cay Tứ Xuyên, vốn không thích hợp cho bệnh nhân vừa sốt cao.
Sau khi đánh giá toàn bộ, Giản Ánh Nhu yên lặng nhìn chén cháo bạch bì A Giao màu sắc tươi tắn trông rất ngon miệng trên bàn.
Dù Giản Ánh Nhu không hiểu chế độ ăn uống chữa bệnh, nhưng cũng biết A Giao có tác dụng bổ huyết dưỡng âm cho phụ nữ, không thể cho Tần Kính Thiên sốt cao chưa giảm hoàn toàn ăn cái này được.
Ngày thường Tần Kính Thiên ăn uống thanh đạm, cơm nước đều do thím kia nấu, tại sao vào lúc anh đổ bệnh lại nấu thức ăn thế này?
Giản Ánh Nhu quét mắt một vòng xong, nghi ngờ nhìn Tần Kính Thiên: “Anh chắc chắn những đồ ăn này là thím Trần chuẩn bị cho anh?”
“Không phải.” Tần Kính Thiên nhìn Giản Ánh Nhu, ánh mắt thâm thuý mà dịu dàng: “Anh đã ăn rồi. Những thứ này đều là anh bảo thím Trần làm riêng cho em.”
Giản Ánh Nhu ngạc nhiên nói: “Là chuẩn bị cho em?”
Tần Kính Thiên gật đầu.
Tần Kính Thiên chỉ nói một câu đơn giản đến không thể đơn giản hơn, cũng quét sạch lo lắng trong lòng cô ngày hôm nay. Hoá ra không chỉ cô lo lắng cho anh, anh cũng nghĩ đến cô.
“Cảm ơn!” Giản Ánh Nhu nhìn Tần Kính Thiên mỉm cười, cầm đũa lên ăn.
Hôm nay vì chuyện của Tần Kính Thiên mà Giản Ánh Nhu lo lắng đến nỗi chẳng có lòng mà ăn sáng, cơm trưa lại kéo dài đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424278/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.