Giản Ánh Nhu lặng lẽ nhìn về phía Tần Kính Thiên, anh mặc một bộ đồ ngủ màu trắng, tùy ý buộc đai lưng ở bên hông. Ngực hơi hé mở, có thể thấy được vòm ngực rắn chắc màu lúa mạch, cũng không biết bên trong áo ngủ có mặc gì hay không?
Nghĩ một lúc, Giản Ánh Nhu nuốt ừng ực một ngụm nước bọt.
“Sao vậy?” Thấy ánh mắt đánh giá của Giản Ánh Nhu, Tần Kính Thiên nhướng mày hơi buồn cười hỏi.
Giọng nói trầm thấp gợi cảm đến mức có chút mờ ám của Tần Kính Thiên truyền đến tai Giản Ánh Nhu, cắt ngang hình ảnh xinh đẹp ướt át trong đầu cô.
Giản Ánh Nhu giật mình phát hiện vậy mà khi nhìn Tần Kính Thiên cô lại liên tưởng đến những hình ảnh phong phú, hai má bị đốt cháy đến nóng rát.
Cô cảm thấy mình không còn mặt mũi để nhìn người khác nữa nên nhanh chóng quay người đi: “Em muốn đi ngủ.”
Tần Kính Thiên chen đến bên cạnh Giản Ánh Nhu, duỗi tay áp lên trán cô xem xét rồi lại xoay đầu cô đối mặt với anh: “Mặt đỏ như vậy, trán cũng nóng thế này, em có chỗ nào không thoải mái phải không?”
Tần Kính Thiên càng sát lại gần, anh không mang kính nên biểu cảm trên mặt thoạt nhìn cũng dịu dàng hơn rất nhiều, ánh mắt sâu sắc mê ly, quả thật còn gợi cảm hơn ban ngày rất nhiều.
Chỉ thấy tim Giản Ánh Nhu đập mạnh hơn, khuôn mặt cũng nóng lên, trong lòng cô lại bắt đầu suy nghĩ miên man.
Cô lập tức lắc đầu, trong lòng thầm mắng Lăng Hoài Ngọc, đều do cô nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424274/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.