Giản Ánh Nhu ngẩng đầu nhìn sang, thấy Tần Kính Thiên ưu nhã cắt thịt bò bít tết, không hề phát ra một chút tiếng động, một bức tranh rất hoàn mỹ và đẹp mắt.
Nhìn lại mình một chút, bình thường còn không cảm thấy lúc mình ăn cơm tây thế nào, bây giờ vừa so với Tần Kính Thiên lập tức phân ra cao thấp.
Tần Kính Thiên cắt thịt bò bít tết xong, chuyển phần của mình cho cô: "Em ăn trước đi."
Giản Ánh Nhu cười cười: "Cảm ơn!"
Ăn thịt bò bít tết mà Tần Kính Thiên tự tay cắt, trong lòng Giản Ánh Nhu ngọt ngào nổi bong bóng, rất lâu, rất rất lâu rồi không có cảm giác như lúc này.
Một bữa cơm xong xuôi, Giản Ánh Nhu ăn no, một chai rượu cũng bị cô uống hết, đầu óc chóng mặt.
Bình thường tửu lượng của cô cũng tạm được, hôm nay cô và Tần Kính Thiên mới uống một chai rượu mà cô đã cảm thấy mình say.
Giản Ánh Nhu nghĩ trong đầu, có thể là không say rượu mà người tự say.
Có thể ngắm nhìn cảnh đêm Giang Bắc trong nhà hàng, nghe âm nhạc du dương, dùng cơm cùng người đàn ông đẹp trai như Tần Kính Thiên (mà người đàn ông này còn là chồng mình),căn bản không cần uống rượu, chỉ với không khí này là đã có thể khiến người ta phải say.
Cô cười một tiếng, nói: "Tần Kính Thiên, cảm ơn anh đã cho tôi một bữa tối lãng mạn thế này."
Tần Kính Thiên nở một nụ cười đầy ẩn ý sâu xa, dùng giọng nói trầm thấp sexy có thể khiến người ta mang thai kia bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-nham-chong-hao-mon/424252/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.